Ta mang gia sản tình yêu đi trong vườn nho nàng
những trái nho trĩu mật lên môi
bàn tay sờ hương ấm của cơn gió đồng nội
cánh hoa mỏng lặng lẽ rời bỏ thân thể
những ngón tay đến dòng suối ngọt
nằm trần trụi dưới ánh nắng xa xăm khao khát
giọt rượu vang tận cùng tan vào hồn cốc
ta thấm dần trong bóng sa mạc nàng
viên đá cuội ngả xuống đáy
rung động nhịp tim của đôi chuồn chuồn ớt lạc giữa ốc đảo
âm thanh nó nhấc bổng từng hơi thở
nàng chối từ quá khứ, ghì chặt hiện tại
đau trong phút dã dại
ngọn cỏ cong mình dưới mặt trời nóng bỏng
lửa hoan lạc hôn vó ngựa hoang
phi bước chân tìm về lối vô định
chiều tà ngang đồi căng mọng
gia sản tình yêu rũ theo thảo nguyên
cuống mây nào khóa ta vào cánh trăng
để cành hoa nở ánh mật lên thân thể nàng
ta trở thành tể tặc giữa đại ngàn
và, gom tất cả các hạt ngọc châu cô đơn
ta xây nàng thành cung điện hoàng vĩ
đầu gối ta chiêm ngưỡng các vì sao tỉnh thức
ta nâng bóng đêm cổ điển trên tay
dốc đồi nàng hoang thoải
cánh đồng nàng đoái hoài
ta gặt nơi chưa từng cấy mạ
.