để nhớ nhà thờ Dran
Mảnh bố tải dán trên giấy plast sơn dầu 20 x 22 in (7-2013)
gởi Nguyễn Đạt,
Phố Dran thấp xuống lũng sầu kia
Cùng mùa mưa tay níu lệ trời [1]
—Nguyễn Đạt
Bài bạn ghi tặng tháng mười
tháng mười một tôi mới được đọc
đêm qua gặp Phạm Cao Hoàng nói
trên damau.org. ở đó tôi có quen
Phùng Nguyễn. cám ơn Nguyễn Đạt
người làm thơ về Dran hay nhất
bởi vì anh đã sống ở ga Đa Thọ từ thời trẻ
khi trên đèo Dran đi vào Đà Lạt
Nguyễn Dương Quang chỉ phía bên mặt
nói ông cụ Nguyễn Đạt làm trưởng ga ở đó
những bài thơ về Dran phủ ngợp hồn tôi
chỉ quanh quẩn ở đó hai năm mà mãi nhớ
Lạc Lâm – Kado những chiều mưa phủ
tiếng xe ngựa thồ vỏ bánh xe hơi
chiếc lục lạc leng keng lên dốc mệt ngựa dừng
tôi xách nải chuối mua ở chợ Dran về Lạc Lâm
đứng đợi. người xà ích và tôi im không nói
và mây chiều phủ trắng núi cao
ngọn núi cao Phạm Cao Hoàng từ Trạm Hành ghi lại
núi ngó anh và anh ngó núi
núi đụng trời anh đụng nỗi đìu hiu [2]
nơi chốn cao nguyên nơi chốn Nguyễn Đạt
những lần rong chơi cùng Nguyễn Tường Giang
đều nhắc một người bạn của Tập San Văn Chương
của Joseph Huỳnh Văn ôi những câu thơ đẹp
Tay gầy như liễu sầu quanh suối
Mùa thu còn nhớ sau lưng đồi [3]
mùa thu chiều nay ra sân cào lá tiếp
mà thầm cám ơn một người cho tôi thêm yêu Dran.
Virginia, November 26, 2014
Chú thích:
[1] Nơi chốn cao nguyên – thơ Nguyễn Đạt, damau.org – 20.10.14
[2] Nhớ Cúc Hoa – thơ Phạm Cao Hoàng, Mơ cùng tôi giấc mơ Đà Lạt (Thư Ấn Quán, 2013)
[3] Thu rừng mơ – thơ Joseph Huỳnh Văn, nhà xuất bản Giấy Vụn 2011
Bìa tập truyện dài NẺO VỀ
của Nguyễn Đạt
Nguồn: Tác giả gửi thơ, tranh và ảnh.
Rất thú vị. Dran ơi là Dran ơi