Sợi đen sợi bạc ăn nhằm gì
Làm sao nó biến hết mau đi
Tới lâm chung không là chấm dứt
Không sám hối đã từ trong gốc
“Nào ai thầy ai?” ta lên giọng . . .
Cạo sạch – không sơ sót một cọng!
Nhằm nhò gì, còn ngày mai ẩn hiện?
Trên đường lắm trò khùng tái diễn
Tới mai là nó lại mọc ra
Vài nhánh cành, vài nỗi trầm kha
Sao không kể cái chuyện mưa cuốn hết
Mọi bẩn thỉu không còn dấu vết
Giờ tới phiên ta cạo đầu ta
Trong gương, cũng chỉ một mình ta
Không ai sùng kính nắm xương tàn rã
Ta là người, người là tảng đá
—Nguyễn Hoàng Nam dịch từ nguyên tác tiếng Anh của Joseph Dovinh
Joseph Dovinh
It matters not dark or gray,
Make it all go quickly away.
In the end there is no end,
Every follicle unrepentant.
“Who’s Master now?” I dare say . . .
Cleanly shaven – not a stray!
What does it matter, another day?
A fool’s game to mark the ways.
Tomorrow, it grows back again.
Some other strain, some other pain.
Tell me a story about the rain,
How it washes away every stain . . .
Now it’s time to shave my own.
I look in the mirror, all alone.
No one to worship my ancient bones.
I am you, and you are stone.
Feb 2014
.