If someone asks me what I desire in life
Knowing I am in jail, you may say: Be set free!
Aware of my perennial hunger, you may say: Food and clothing!
But no, no, you’re mistaken, on this Communist-claimed land,
These have become far-fetched dreams
Those who embrace what’s coming
Will have to live regardless
Of broken back and bent knees in front of the enemy
In the long life-testing struggle against the prison
I seek solace in verses
And my two threadlike thin lungs
To fight the enemy, I can’t become cowardly and dumb
To win, my life must last a thousand autumns!
Nguyễn Chí Thiện
Nếu ai hỏi tôi mong gì trong cuộc sống
Biết tôi tù, anh sẽ nói: Tự do!
Tôi đói lâu rồi, anh sẽ nói: Ấm no!
Không, không phải, anh lầm, trên đất Cộng
Những thứ đó đã trở thành huyễn mộng
Ai người ôm ấp chờ trông
Tất nhiên phải sống
Quằn lưng, quỵ gối trước quân thù
Trong cuộc trường chinh đọ sức với lao tù
Tôi chỉ có lời thơ ấp ủ
Và hai lá phổi gầy sơ
Để đánh kẻ thù, tôi không được hèn ngu
Để thắng kẻ thù, tôi phải sống ngàn thu!
1976
.