đêm thắt lệ cầu vồng giữa nụ buồn tháng hai và trái đau tháng chạp.
trên mặt tuyết cô-đơn-em, dấu tích nhớ nhung bày ra những vết chân thỏ êm ái nhịp nhàng.
ngồi xuống nhìn từng đảo-băng-kỷ-niệm lặng lẻ trôi trên biển-lạnh-ký-ức,
đo lường thể tích yêu thương, phần chìm bên dưới mặt nước miên tuởng mình.
mùa xuân tàn nhan lên làn da hư vọng,
những nét chàm xanh ửng lên thân thể tình yêu, đồng dạng và ngập tràn
như cơn mưa đi qua sa mạc
loang lổ trên mặt cát muôn vạn vết trũng nhưng không để lại chứng cớ những giọt nước
đã tạo ra chúng.
em
nằm đâu đó giữa tương lai và vĩnh viễn.
thời gian thức giấc giữa có-thể và không-là.
gọi tên tôi.
âm vang vọng về
giữa đi?nh-ngời-khắc-ghi và đáy-vực-bôi-xoá.
giọt lệ cười.
rất hồn nhiên.
NPN