tặng anh Phùng Nguyễn và chị Nguyễn Thị Thu Hà của Ngọc
Khi (20×20)- acrylic on canvas
Khi ra đi, nó không biết chờ
Khi ra đi, nó không biết nói
Khi ra đi, nó không biết gọi
Khi ra đi, chỉ biết ra đi
At the time to leave, there’s no waiting
At the time to leave, there’s no talking
At the time to leave, there’s no calling
At the time to leave, there’s only leaving
(Hồ Như chuyển ngữ)