Home » Translations, Sáng Tác, To Vietnamese, Thơ Email bài này

năm bài thơ Alberto Caeiro

♦ Translated by: 0 comment ♦ 7.10.2024

 

a

“Mộng dưới cây tùng bách”, acrylic trên vải bố, 100x102cm, tranh hmq, 2024.

5 bài này trích dịch từ 5 đoản khúc trong bài thơ “O Guardador de Rebanhos”, Presença, nº 30. Coimbra: Jan.-Fev. 1931.

Alberto Caeiro (1914-1931) là một trong những bút danh (heteronym) của Fernando Pessoa (1888-1935),  nhà văn lớn xứ Bồ Đào Nha thế kỷ 20.

 

9
Tôi là kẻ chăn cừu,
Đàn cừu là những ý tưởng trong tôi
Và mỗi ý tưởng là một cảm nhận.
Tôi nghĩ với tai với mắt
Và tay chân
Và mũi miệng.

Nghĩ một hoa, là nhìn và ngửi nó,
Và ăn một quả, là biết nó nghĩa lý gì.

Đó là tại sao trong một ngày nắng
Lúc tôi rất hài lòng, trận buồn chợt đến
Và tôi đặt mình trên cỏ
Nhắm đôi mắt ấm,
Tôi cảm nhận cả thân tôi nằm yên trên đất,
Tôi biết được sự thật, và tôi thấy an bình.

13
Nhẹ, nhẹ, và rất nhẹ
Một con gió rất nhẹ đến,
Và cũng rất nhẹ, gió đi,
Và tôi không biết tôi đang nghĩ gì,
Mà tôi cũng chẳng màng tìm biết.

30
Nếu người muốn tôi là một kẻ mật huyền, cũng được, có tôi đây.
Tôi một kẻ mật huyền, nhưng chỉ với xác thân,
Tâm tôi thì giản dị và chẳng nghĩ ngợi gì.

Điều mật huyền là tôi không muốn biết.
Sống đời sống và không nghĩ về nó.

Tôi không biết Thiên Nhiên là gì: Tôi hát lời chào.
Tôi sống trên một đỉnh đồi
Trong một căn nhà trắng nắng đơn độc,
Và tôi đơn thuần chỉ thế.

35
Ánh trăng nhìn qua nhành cây cao,
Nhà thơ nào cũng bảo,
Hơn hẳn ánh trăng nhìn qua nhành cây cao

Nhưng với tôi, đừng màng tôi nghĩ gì
Về ánh trăng nhìn qua nhành cây cao,
Không những chỉ là
ánh trăng nhìn qua nhành cây cao,
Mà cũng không gì khác
Hơn ánh trăng nhìn qua nhành cây cao.

49
Tôi  bước vào trong và đóng cửa sổ.
Họ mang đèn đến và chúc tôi ngủ ngon.
Và tôi vui vẻ trả lời chúc họ ngủ ngon.
Tôi mong đời tôi như thế, lúc này và mãi mãi:
Ngày đầy ánh nắng, hay mưa lất phất,
Hay giông bão như thể thế giới đang đóng nẻo cuối cùng,
Chiều nhẹ thở và tôi đưa mắt nhìn
Người qua lại trên đường phố bên ngoài,
Mắt chào thân những hàng cây im thẫm,
Và khi cửa khép lại và đèn lên bấc
Không đọc gì, không ngủ và chẳng nghĩ ngợi gì,
Để nghe đời qua tôi như dòng sông trôi nhẹ qua đáy lòng,
Và bên ngoài, nghe tĩnh mịch tuyệt vời như một vị thần đang ngủ.

—–

vi lãng dịch

Comments


Xin vui lòng bày tỏ trách nhiệm và sự tương kính trong việc sử dụng ngôn ngữ khi đóng góp ý kiến. Da Màu dành quyền từ chối những ý kiến cực đoan, thiếu tôn trọng bạn đọc hoặc không sử dụng email thật. Chúng tôi sẽ liên lạc trực tiếp với tác giả nếu ý kiến cần được biên tập.

@2006-2025 damau.org ♦ Da Màu Magazine
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)