Jacob Lawrence, Bức 10: Cuộc Tranh Đấu của Dân tộc Mỹ (The American Struggle) (1954)
The Metropolitan Museum of Art, purchase, Lila Acheson Wallace Gift, 2003.414.
© The Jacob and Gwendolyn Knight Lawrence Foundation, Seattle/Artists Rights Society …
Hai tập Tiếng Kèn và Một thời đang qua hay không phải vì tính cách chống cộng của chúng vì thiếu gì tác phẩm chống Cộng mà chẳng hay tí nào – nhưng là vì tính cách chân thật của chúng trong đó cái chất sống sờ sờ ra đó …. [N]ếu Đại học máu của Hà Thúc Sinh là một bản án đanh thép nhất đối với chế độ lao tù của Cộng sản thì Tiếng kèn và Một thời đang qua của Nhật Tiến là một bản án đanh thép không kém [về] chế độ bên ngoài lao tù ở quê nhà.
tháng mười, những hồn thơ nhàn nhã
thường mang căn bệnh oái oăm thích thú được cô đơn
thèm ngậm hạt mưa bay chạnh lòng bi ai mùa thu tắt thở
xa xỉ chăng, tâm hồn như sợi khói hoang vu
Di sản tinh thần của Võ Phiến để lại có hoàn toàn tốt đẹp không? Những nhà văn nhà thơ dầy công đóng góp cho Văn Học Miền Nam đã từng bị Võ Phiến bêu riếu, nhục mạ trong bộ sách phê bình của ông thì có đáng bị phê phán như Võ Phiến đã phê phán họ không ?
Thiếu nữ cảm thấy những móng sắc của bà ta bấu cứng lấy da thịt mình. Ngay khi đó thì nàng biết mình vừa làm một chuyện sai lầm. Nàng đã tiếc cái áo một cách dại dột nên thay vì bỏ chạy đi, nàng đã xông tới.
hắn cứ càm ràm về những ẩn dụ dát đủ ve chai lấp lánh
trong lúc tôi nở phình hiện nguyên hình
hỗn loạn diễn dịch mùi ham muốn lưng chừng
bén góc từng lá bài tưởng chừng như bất phân bất bại
Nhà văn Nhật Tiến, người cha tinh thần đỡ đầu cho Hợp Lưu, người chủ trương giao lưu sớm nhất từ Mồ Hôi Của Đá, đã gánh chịu không biết bao nhiêu phỉ báng, một trong những lý do khiến ông buộc lòng rời khỏi ban chủ biên. Không ai có thể trách tác giả Thềm Hoang là một nhà văn thiên tả … một nhà giáo không gương mẫu, hay … thiếu đạo đức. Nhưng cũng không ai chịu hiểu tinh thần quang phục đất nước chỉ là một tinh thần hoang tưởng đầy ảo vọng.
Có hay không một dòng văn học Việt ngoài nước? Bài nhận định dưới đây là một trả lời cho câu hỏi ấy. Nó đã được những nhà nghiên cứu văn học xem là một nỗ lực đầu tiên, trong một vài nỗ lực được thực hiện một cách có hệ thống…
gã chăn bò lúc ấy mới tỏ ra mình cũng là người hiểu biết nói
các bậc thánh nhân đã dạy bảo con người hãy sống hồn nhiên như cây cỏ mây trời
thượng đế dưới dạng một ông lão cười nói
đấy là các ông thánh nói
không phải ta
mi đừng quên
các ông thánh cũng phải ăn
Toàn thể Thềm hoang được cấu trúc như một kịch bản dài mà chính ngôn ngữ tạo thành chân dung đặc thù của mỗi nhân vật trong xóm Cỏ nghèo nàn, nửa quê nửa tỉnh, Bắc Nam hòa hợp lam lũ sống chung trong một thời gian bất định.
Tuy nhiên Nguyệt cũng đủ thông minh để nhận thấy chẳng có tình thân thiết đúng nghĩa nào nẩy nở được trong xã hội này. Mỗi người tự đi trên sợi dây của chính mình. Kẻ tốt lành thì cố kìm giữ cho đứng vững, kẻ bất lương thì tệ mạt hơn, còn tìm cách xô ngã người khác để giành chỗ rộng thêm cho mình.
Nguyệt vụt tìm ra nguồn gốc của những cơn sợ hãi vẩn vơ của mình. Nó đúng là cái cảm giác của một kẻ thấy rõ mình đang đứng trên một sợi dây căng mà lại không phải là một kẻ chuyên nghiệp đi dây.
từ một nơi cao ngất, hắn nhìn xuống
triền đồi cát bên trái, nơi họ tìm thấy
vết tích chuyến đi: hai bình cách nhiệt
cho cà phê và rượu trắng, một khăn quàng cổ
Một đứa trẻ đã từng dẫn bạn đi qua chông gai của cuộc đời, để cho bạn ôm chặt qua những vòng đua gắt gao chóng mặt, đã bồng bạn trên tay đi qua căn phòng rộng ồn ào bạn bè nghịch phá như giặc trong ngày cưới, đã dẫn bạn đi qua chiếc cầu khỉ dài, bên dưới là dòng kênh tối đen trôi đầy lục bình nhưng bạn cứ tưởng là bọn cá sấu ….
ùng Tây Bắc Hoa Kỳ nơi chúng tôi có những người bạn văn nghệ sĩ nổi tiếng đang sống ở đó như nhạc sĩ Từ Công Phụng, nhạc sĩ Vũ Thành An, nhà báo Mặc Lâm,… và đặc biệt, chúng tôi được dịp đến xem tận mắt những nơi đã và đang xảy ra những cuộc biểu tình
Suốt bao năm dài, anh hay dùng những màu âm u, lạnh lẽo, những màu tái ngắt, lạnh tanh. Bức tranh cuối cùng anh dùng màu hoàng kim, rực rỡ và ấm áp.
Sự im lặng của anh đang dàn trải trong tranh…
Đám đông như sinh vật kỳ quái. Như thân loài rắn thần phập phồng sự sống; cái thân rắn ấy không ngừng mọc ra những cái đầu méo mó hay những nhánh đuôi dị dạng. Ngọn đèn nê ông gắn trước quầy vé chợt lóe lên tia sáng èo uột rồi lịm tắt, như hơi thở hắt ra từ cái miệng há hốc của bệnh nhân hấp hối.
Dưới gầm cầu, bây giờ hình như không chỉ có ba đứa trẻ nữa. Giữa tấm vải, tôi chợt nhận ra thêm khoảng năm, sáu, gương mặt nhỏ bé khác. Bao nhiêu cặp mắt nhìn chăm bẳm vào tôi, và tất cả gương mặt trở nên tối đậm hơn.
Người thợ rèn biết được nhiệt độ chính xác để cho ra những tấm kim loại với độ nóng hoàn hảo. Anh biết cách ấn mạnh tay của mình vào những chỗ nào và nương nhẹ tay ở những chỗ nào khác. Anh cũng biết cách chạm tay vào thân thể của vợ mình…
Có hề chi khi nơi đây chỉ là một mảnh vườn tí ti, bao quanh bởi những tòa nhà năm
tầng như những cái chuồng trong sở thú. Tôi chẳng còn nghe tiếng động cơ của xe
máy, tiếng lải nhải của đài phát thanh, những phát biểu dai dẳng của loa phát thanh.
Như Basho từng nói—
đây là con đường hẹp lên miền sâu thẳm—như Mandela từng nói
sự phân ly ngẫu nhiên sau trở thành phân ly như hợp tấu
nhịp nhàng
Ngày xửa ngày xưa
có một con quỷ thật xinh đẹp
tất cả các thiên thần đều say đắm nhan sắc của nó
nhưng không một ai chinh phục được trái tim bí ẩn của nó
cũng không một chiếc gương soi nào phát hiện ra nó là quỷ
Mấy thằng cóc con trong Xóm mỗi khi chơi đùa với tôi thường cố ý đụng chỗ này, đụng chỗ kia. Tôi vô tình, không quan tâm nhưng từ khi kép Chiến cho tôi tiền để hành hạ, để mua cái đau của tôi thì tôi đặt ra luật lệ quy định giá cả mỗi chỗ da thịt khi bàn tay con trai sờ đến. Bàn tay con trai… sự mua bán.
Ngay trong câu mở đầu ở trên, chúng ta đã chợt nhìn ra vấn-đề “thế nào là ý-thức”. Làm sao để có thể có ý-thức khách-quan về thế-gian dù là ý-thức khách-quan tương đối. Chỉ có Thượng-đế mới có cái nhìn khách-quan về thế-gian. Do lẽ đó, ý-thức là những cách nhìn thế-gian. Nói thế không có nghĩa cuộc-đời và thế-gian là một.
Nếu tôi và mẹ Thế cùng ngoi ngóp dưới sông và nếu chỉ cứu được một người chàng sẽ không ngần ngại kéo mẹ vào bờ và khi đến đất sống rồi chàng mới nhỏ xuống sông vài giọt nước mắt khóc thương người vợ xấu số; và chưa đoạn tang tôi, mẹ chàng lại lễ mễ na trầu cau đi hỏi vợ hai cho con, rồi tấn bi hài kịch gia đình lại tiếp diễn: mẹ Thế ghen với dâu mới.
Fosse được xem như một trong ‘tứ trụ’ của văn chương Na Uy hiện đại, cùng với Per Petterson, Dag Solstad và Karl Ove Knausgaard. Ông cũng được so sánh với Ibsen và Beckett trong giới viết kịch (…) Fosse đã được trao Giải thưởng Văn học của Hội đồng Bắc Âu (Nordic Council’s Literature Prize) năm 2015 cho tác phẩm Andvake (Sự tỉnh táo), Olavs draumar (Những giấc mơ của Olav) và Kveldsvævd (Sự mệt mỏi). Ông thường xuyên được nhắc đến mỗi năm như một người viết có triển vọng nhận giải Nobel Văn Chương.
Trong khi tìm hiểu về Tự Lực văn đoàn, chúng tôi đã đọc được một số thông tin về Nhất Linh Nguyễn Tường Tam hoàn toàn vô căn cứ, trong đó có việc vu khống Nguyễn Tường Tam hâm mộ Hitler, không thể chấp nhận được.
Chúng tôi thấy cần phải đưa vụ việc này ra trước, mong sớm ngăn chặn được những tác hại của loại “thông tin” này. Trích đoạn dưới đây là một phần trong chương 15 của cuốn sách “Tự Lực văn đoàn, văn học và cách mạng” mà chúng tôi đang soạn.
Túy Hồng viết tiểu thuyết như thể để cãi nhau với Nhất Linh. Giọng văn của bà không hề điểm khôi hài nhẹ hay khôi hài kín đáo. Bà viết mà không để thấy công phu đi tìm cái cần nhất, cái nó định đoạt giá trị cuốn tiểu thuyết. Bà không viết giản dị, bình thường.
Anh Tâm nói chuyện, chuyến tàu hỏa chở tù về Nam có dừng lại vài giờ ở Hà Nội. Hắn nhớ Hà Nội trong thơ văn anh Tâm: …Hay nửa đêm Hà Nội / Anh là thằng điên khùng / Ôm em trong tay mà đã nhớ em ngày sắp tới… Hắn hỏi anh Tâm:
combo x ̶ ̶ có thêm khoai tây chiên và nước ngọt
combo y ̶ ̶ có thêm món súp hay xà-lách hoặc cả hai
combo z ̶ ̶ có thêm một số phụ kiện không mấy cần thiết
combo xyz ̶ ̶ có thêm rắc rối phức tạp phiền toái
Bình Luận mới