Tác phẩm nghệ thuật của Dao Strom trưng bầy thường trực trên bức tường phía nam của toà nhà Vanport vừa hoàn tất và mới khánh thành cuối năm 2021, tại trung tâm Portland, tiểu …
Read the full story »Cha sẽ bày bừa lung tung, từ vali của ông hiện ra những món cá nhân lặt vặt của đàn ông (lúc đó tôi chưa cạo râu) rải ra khắp căn phòng, và mẹ tuy cố gắng mà không thu dọn nổi chúng vào một góc, trong khi cha cười vang.
Bài viết này là một bài khảo sát nhỏ về tiếng Nga và tiếng Ukraine về một số điểm chính khác nhau giữa hai ngôn ngữ. Tiếng Nga và tiếng Ukraine khá giống nhau về đại thể (cả hai cùng thuộc về nhóm ngôn ngữ Đông Slavic—ngày trước gọi theo âm Hán-Việt là Tư-lạp-phu—斯 拉 夫)…
Mỗi tháng bà ngoại sẽ lên cơn ít nhất là một lần. Khi đó bộ hàm bà sẽ bạnh ra, và nếu nhằm lúc trời mưa thì những ngón tay bà sẽ mọc vuốt nhọn hoắt. Chẳng phải là chuyện lạ gì, thật vậy. Một người đàn bà từng có cuộc sống sung mãn trước khi tắt kinh thì chẳng có chuyện gì mà không làm được
tôi muốn dạo một vòng ngoài downtown
đi ngang viện bảo tàng hiện đại
ngang qua dải cờ 36 quốc gia trên nóc khách sạn hilton
Đại bác hèn hạ phản xạ ngược bạo liệt
trúng giặc đến nhà đàn bà hừng hực
quê hương còn lại quê hương tiếng thét
hơi thở còn đôi tay gương súng
Anh trốn chui như phô mai trong thỏi bơ, im thít như con chuột.
Chúng tôi tóm mấy người tương tự trong ngõ hẻm, cắt đứt gốc rễ.
And he hid like cheese in butter, quietly like a mouse.
We caught people like you in the alleys, cut the roots.
Mèo lăm lẳm nhìn nốt đỏ trên ngực ta / tâm điểm của chim hồng tước / làm ta phải tháo chạy như hạt bồ công anh/
They notice a red spot on my chest / like a linnet’s, / so I’m forced to take flight in the form of a dandelion seed:/
Ngày cuối cùng, trước khi ra đi, tôi lang thang trên đường không người, mặt nhựa chảy mềm dưới trời bao la, sự yên tĩnh của bầu trời buông xuống mặt đất một không khí dị thường, không ra chiến tranh chẳng phải hòa bình, bầu trời xám xanh ong ong nhật thực, tôi đi trên đường biên, giữa vùng tối đen và vùng sáng rực, nhưng cái đường biên kia di chuyển mau quá
“Ôi dào, trong nhà thờ thì đứng như cây cột. Ngay khi thầy tư tế bắt đầu đọc thì hai con mắt ông lòi ra như hai củ hành. Rồi ông lắc đầu như con ngựa dưới nắng, ông chảy mấy sợi nước dãi mỏng như mạng nhện, rồi ông sắp sửa ngáy. Má tui nói đó là hồn ma lẻn vô mấy ông rồi kéo mấy ông đi ngủ để khỏi nghe lời Chúa….”
Ông hành động ngay lúc này dựa trên điều mà ông cho là một con tính hợp lý về những lợi ích của riêng mình và sinh mạng chính trị của riêng mình: Ông không muốn một kết thúc trong nhà tù, hay thậm chí bị bịt mắt đứng dựa vào bức tường gạch.
Tôi tin Người Phụ Nữ gần chạm tới tuổi bách tuế này, đã một lần trôi sang cõi khác vài ngày rồi hồi sanh lại, đã chất ngất phù vân danh ảo, đã lặn sâu đáy vực khổ đau mất trắng, đã … níu được hồn người tri kỷ bằng lời tỏ tình dấu kỹ sau sáu mươi năm … giờ có đi lúc nào thì với Cô, có lẽ cũng là sống đủ.
Dáng mỏng những nhánh khô gầy, ngón nhỏ run run, bước chân chậm rãi, nhỏ hơn cái bóng đổ dưới mặt đường, cái miệng tươi một nụ cười ngát nắng trên khuôn mặt trổ đầy tàn nhan, đấy là Dương Tường, người đàn ông của thế hệ hoàng kim một thuở…
Bác sĩ dùng miếng gạc kéo lưỡi em ra. Em nhắm mắt đón chờ cái hình phạt khai trương cho cả một mùa khốn khổ. “Đau như kiến cắn một chút thôi.” Em chỉ nghe được có thế và em không còn nghe được gì thêm nữa. Bác sĩ lay em dậy.
Au village, sans prétention,
J’ai mauvaise réputation.
Dù tôi lên tiếng hay chỉ nín thinh
Họ vẫn nhiếc móc bất kể sự tình!
Thi rớt vào đại học, tôi lấy chồng. Bởi làm thân con gái, trước sau gì cũng có chồng, tôi lấy chồng cho rồi. Nếu là một tài tử điện ảnh, tiêu chuẩn kén chồng của tôi sẽ theo thứ tự ưu tiên như sau: Thứ nhất, chàng phải đẹp trai (tôi luôn luôn mê kép đẹp).
Separation của Edvard Munch
Tiếng chuông cửa vang lên lúc cây bút chì đang xuôi một đường kẻ trên mí mắt Miên. Điềm tĩnh, cô tiếp tục vẽ mắt, ngắm lại một lần nữa cho thật …
Nửa đêm chữ theo tôi ra biển
rồi chìm xuống
Cái chết của một giấc mơ như thế
Cái chết của chữ như thế
Cái chết của người như thế
Hội hoạ Hiện-Thực-Biểu-Tượng mới là một con đường sáng tạo riêng do anh thiết lập để chuyển tải một thông điệp quan trọng mà chưa có hoạ sĩ Việt Nam nào nghĩ đến, để viết ra bản kinh cầu hay chiêu niệm bằng máu của tâm hồn nhà nghệ sĩ yêu vợ thương con, biết ơn cả cái chõng tre, cục gạch, cái đèn dầu, cái thang tre, cái ấm đất…
Lệ Hằng sinh năm 1948 tại Hải Dương, Bắc-Việt.
Di cư vào Nam năm 1954, khởi viết từ 1967.
Đinh cư tại Blue Mountain, Sydney, Australia từ 1989.
Tác phẩm đã xuất bản:
Thung Lũng Tình Yêu
Tóc …
ngồi trên bàn hương án mới được đặt
lên ngày thơ
tôi hô “dọn
dẹp / đừng mở quyển sách
hãy mở cánh cửa sổ!”
Chỗ ngồi ăn bánh khọt uống nước dừa tươi là một bàn thấp với hai ghế kê dưới tán cây sao, sát rào chắn vạt cát bên dưới. Thú vị thật. Sóng rì rào, gió hiu hiu, nước chấm cay cay, bánh khọt giòn giòn, nước dừa ừng ực ngòn ngọt. Xa xa có bóng thuyền viễn xứ. Thỉnh thoảng rất cần tung hê mọi thứ, buông người nhẹ dạ nghe theo lời ông bạn cố tri – người vừa tự thú độc thân sau ly hôn tập ba
Bài này nói về những bước dịch bài thơ Rudyard Kipling dùng để mở đầu truyện ngắn “Servants of the Queen”, còn có tên là “Her Majesty’s Servants”, trong tập The Jungle Book. Tương tự như Lục súc tranh công của người Việt, Kipling kể các con thú…
Quê Bến Tre, Cao Bình Minh tên thật Tô Văn Minh sinh năm 1953 học Trung học Nguyễn Đình Chiểu, Kiến Hòa, rồi Đại học Văn Khoa Sài Gòn khóa 71-73 và Quốc gia Hành …
Chó mèo nhân tiện hân hoan theo chủ. Nam thanh nữ tú lại hẹn hò, nay có thêm tiêu chuẩn thẻ xanh thẻ đỏ. Nguy cơ tái bùng dịch thật khó tránh. Sẽ là một chu kỳ khép kín nếu ai cũng hồi sinh bằng cách chui vào chỗ chết. Nhưng trách sao được?
Trên thực tế thì con cọp và người đàn bà đã yêu nhau.
Người đàn bà chỉ con cọp cách thiền định và giả dạng làm người. Nàng cũng học được từ con cọp cách đi đứng êm như nước chảy, lối yêu dã man và nhiều thứ nữa của loài cọp.
Đang đi tao bỗng dưng cảm thấy hình như thằng kia không có bên cạnh mình. Tao quay qua bên trái. Không thấy nó đâu. Rồi quay qua bên phải. Cũng không thấy. Hơi ngạc nhiên tao kêu lớn: ‘Knor… Mày ở đâu?’ Và rồi một cái giọng ồm ồm cất lên…
Cái mà người đọc tìm kiếm không phải là một “nghĩa tố” (semes) hay một thực thể vật lý, mà là một khái niệm, một nhân cách hay một cuộc đời với bao nhiêu bất trắc và phiền trược …. Có thể một số nhân vật tiểu thuyết đã “thống trị” cuộc đời riêng của mỗi người chúng ta một cách vô thức.
Hồi đó tôi chưa viết văn, chưa hề có truyện nào đăng trên báo, chỉ thỉnh thoảng viết một truyện ngắn đưa ông xem và ông rất thích. Nhưng chính qua những lần nói chuyện như thế mà chúng tôi thấy rõ mối đồng cảm giữa hai bố con trong văn chương. Tuy thế cha tôi không hề khuyến khích tôi đi vào con đường văn của mình, mặc dù hồi đó ông đã khuyến khích vài cây bút trẻ trở thành những nhà văn có tên tuổi.
Bình Luận mới