Thư Tòa Soạn »

16.04.2024

 
 
 
Tam Đảo 04-14-2024
(Đinh Từ Bích Thúy chế biến từ ảnh Đặng Thơ Thơ chụp Noguchi Garden, Pacific Arts Plaza, Costa Mesa, California)
Lịch Trình Trong Tuần
“Ai Vượt Cạn, Ai Trầm Mình Giữa Quen và …

Read the full story »
Chào mừng bạn đọc đến với tạp chí văn chương Da Màu

BIẾN THÀNH CÁ

23.07.2009

Tôi nhìn xuống. A, tôi biến thành cá. Một con cá hồng mập đứ đừ. Ừ, thì làm cá cũng chẳng sao. Vắng mặt cuộc đời của loài người thử xem sao. Có chết thằng Tây nào không? Ngày nào về lại xem sao. Chắc cũng giống Từ Thức thôi. Cứ bơi lội cho thỏa thích cái đã.

khí hậu của tiếng nói ♦ mùi thơm của im lặng

23.07.2009

im lặng có thể là tiếng nói rất đầy tràn
có thể không gì cả. Im lặng là vàng
im lặng sẽ không chia ly

hai bài thơ

23.07.2009

Buổi trưa vụn vặt giấc ngủ ngắn
buổi chiều lạo xạo thanh âm sục vào mọi ngõ ngách căn phòng
buổi tối không anh

Nâng đỡ tôi là tự do

22.07.2009

Anh chị là người của những hôm nay, cũng là người của những ngày mai…, là những tác giả và những tác giả…, là chủ nhân của những trang viết và những trang viết…, của những nỗi kiêu căng và những nỗi khiếp sợ… của những hy vọng hão huyền và của những tuyệt vọng thật sự…

Một Cuộc Giành Lại

22.07.2009

Có thể nói cách thừa kế sự nghiệp cha ông của cha tôi là ngược với cách của ông nội tôi. Ông tôi là thừa kế thứ qui trình làm ăn có tính truyền thống: Bán gà mua heo, bán heo mua bò, và bán bò mua ruộng. Nhưng cha tôi thì bán ruộng mua sách.

thơ đánh số

22.07.2009

tôi mở miệng
trò chơi khoét ngực mộ
chuyển động những cặp mắt
chôn kín

Để tiếp tục

22.07.2009

những buổi tối cứ đẩy tôi từ ly rượu này đến
ly rượu khác
những ly rượu lại đẩy tôi đến
một (vài) viên thuốc giảm đau

Ngô Kha: trí thức cách mạng và lãng mạn?

21.07.2009

Tôi không rõ hiện ông Chu Sơn còn ở trong nước hay đang sống ở hải ngoại. Nếu còn trong nước, là một người đã cùng hoạt động bên cạnh Ngô Kha, được nhận lá thư sau cùng của Ngô Kha viết trong những giờ phút cuối của đời mình, nhưng ông lại không có đóng góp gì trong truyển tập của Ngô Kha. Tại sao thế?

người đàn bà khác

21.07.2009

Và như người Do Thái, dù trong vô vọng vẫn chờ đợi ngày Đấng Messiah tái hiện, vẫn một mực tôn thờ cuốn thánh kinh Torah, tôi vẫn chờ đợi ngày người đàn bà đi trên mây xuống nằm với tôi, vẫn tôn thờ tình yêu bằng cách dầm mình trong những cuộc truy hoan bất tận.

Phường rối nước Thủ Đô

21.07.2009

Lời bàn:
giáo đầu đúng sách đúng bài
cứ nói tếu táo chẳng ai phiền hà

Thôi thúc

21.07.2009

Cơn thôi thúc triền miên của đói
của bệnh cha
của học em
của con cái hai lần li dị

Lên núi chăn dê

20.07.2009

Đứng chờ cho cụ dê đực kiểm tra hết một lượt các mụ dê cái rồi mới lùa đi. Nếu có mụ nào ngoan cố trốn lượt là coi như cực với cụ, mà tôi cũng phải mệt lây cho cụ. Nhiều bữa cái vụ việc này kéo dài dai nhách đến độ cứ muốn lia mẹ một dao cho đỡ ngứa mắt. Cái giống kỳ cục, thảo nào người ta cứ “điển hình hóa “ lên thành một tính cách. Ông Tình chỉ cười bảo: “Đó là sự phồn thực!”

Ảo ảnh Vân Nam

20.07.2009

Cuộc hòa trộn của thiên nhiên có lẽ đã diễn ra bình thản và tĩnh tại, không phải như cuộc hòa trộn khác của con người đầy nước mắt trong khoảng hai nghìn năm lẻ cũng trên mảnh đất này. Nước mắt đã rơi và những tâm hồn đã mất đi như trong bất cứ cuộc hội nhập nào, nếu muốn thì những kẻ hoài cổ như tôi chỉ có thể tìm lại những bóng xưa trong ánh hào quang ảo ảnh.

Về Little Saigon

20.07.2009

trong lúc lê ra phía đường lớn tôi bị một mụ,
một tên áo hoa rằn ri [tôi đồ, thằng này đào ngũ trước 75.] chận lại hỏi đại khái “làm gì?”

tình yêu

20.07.2009

nuôi làm gì cho đời thêm chật!
cả một mái tóc mùa thu bồng bềnh linh kinh rơm rớm
nhuốc dơ tâm hồn diễm lệ

Trăm Việt Trên Vùng Định Mệnh: Chương 18 – Thay Kết Luận: NGHĨ VỀ HÌNH ẢNH KẾT HỢP NGÀY MAI

18.07.2009

Đã đến lúc các nước Đông Nam Á phải duyệt xét lại mình và phải nhận chân rằng: có triệt tiêu được những ý hướng dựa vào đế quốc mới thực sự xây dựng được một thế đứng tự lập. Tự lập chứ không phải cô lập, vì cô lập thì dễ bị đế quốc khuynh loát.

Tức cười đến chết

18.07.2009

Dại gì đâu, đã sang đến được Abu Dhabi, tự nhiên lại vào sứ quán Hoa Kỳ xin tị nạn. Vậy là nó gọi công an địa phương đến và giao cho họ liền, chứ nào nó có bảo, tao không nhận cho mày đi Mỹ, thì thôi, chú cháu tôi đi về tắm biển đã sao.

thời hôm nay, khoái cảm và điên rồ hợp lý/ cuốn iii- do đó, nó lại đến/ phần 8

18.07.2009

Tôi chui vào đám lá dày đặc ấy, mưa rơi lộp độp khắp nơi. Tôi gõ cửa và len vào một nửa tấm nệm của X. Làu bàu, rồi cùng ngủ tới trưa. Lết ra quán cafe, nhìn các trai đẹp rồi đọc sách. Lâu lâu các trai cứ nằm ì trong sách chẳng chịu qua trang mới, nhưng cũng có khi chúng tôi đánh rơi tất cả ngoài lề, chỉ thích xăm soi mọi vật qua các câu chuyện hóng hớt.

Trăm Việt Trên Vùng Định Mệnh: Chương 17 – HÌNH THỨC KẾT KHỐI HIỆN ĐẠI

17.07.2009

Trải qua bao nhiêu dự phóng, dàn xếp, vận động, việc kết khối Đông Nam Á cho tới nay có thể nói là vẫn chưa đạt được nền móng cụ thể nào, mặc dầu ý chí kết khối vẫn ngày càng được vun bồi mạnh mẽ hơn. Lý do chính yếu là vì nhiều quốc gia trong khu vực vẫn chưa tự gạt bỏ được liên hệ với các đế quốc bên ngoài. Ngoài ra còn có những suý đồ khuynh đảo riêng tư, những ganh ghét, e ngại lâu ngày đến nỗi đã trở thành tập quán

cây du thứ mấy trên thế giới

17.07.2009

Tưởng là nó ở rất xa, tuy nó lan tràn khắp thế giới, nhưng chỉ nằm ở các biên giới thôi. Tưởng nó chỉ thuộc về một thành phố khác, với ấn tượng tàn khốc và ma quái, nhưng luôn biệt lập, cách ly. Tưởng nó đau đớn làm sao. Hóa ra nó đến âm thầm, êm ru, thua cả một vết muỗi đốt, một phát kiến cắn.

Slippery Elm

17.07.2009

You think it’s far away, when it has spread all over the world, though only near borders. You think it belongs to another town, a deadly omen, but always distant, isolate. You think it brings pain, but like a dream it sinks in softly, its presence less than a mosquito bite, an ant’s sting.

Sự đồi trụy của những ô vuông đối với não hắn

17.07.2009

gã buồn nôn lại đến
trong hơi sương sa mạc
hắn mở mắt. cơn chóng mặt hình xoáy nhìn thẳng vào não
chóng mặt
chóng mặt

Tiếng mèo kêu làm đất trời co thắt lại

17.07.2009

buổi tối kéo dài cũng không làm thay đổi tốc độ ánh sáng
(Einstein cũng từng nói thế)
tôi cuốn những đường cong của tâm hồn
mà không biết vũ trụ này đang căng ra hay co lại
tôi chỉ cười một mình
cười rũ rượi

Trăm Việt Trên Vùng Định Mệnh: Chương 16 – Ý THỨC MAPHILINDO

16.07.2009

Người Malay vùng Đông Nam Á hải đảo là một trong những nhóm dân Bách Việt đã từ Hoa Lục thiên di xuống Đông Nam Á sớm nhất (Malay đợt 1 và Malay đợt 2). Qua bao nhiêu thăng trầm biến đổi của lịch sử, những cái tên như Srivijaya, Majapahit vẫn luôn luôn là âm hưởng của một dĩ vãng vàng son ám ảnh tâm hồn người Malay và nung nấu một ý chí kết hợp bất diệt.

Cuối

16.07.2009

Tôi lại thấy ánh mắt của nàng, ánh mắt xưa, ánh mắt ai oán và cứa vào lòng tôi. Đau nhói. Tất cả đều đỏ, dòng sông đỏ, trời cũng đỏ, ánh điện đỏ, cây cầu đỏ, tất cả những con người đang đi lại xung quanh tôi cũng đỏ, mờ ảo. Và nàng, tan biến dần trước mắt tôi….

thơ đánh số

16.07.2009

nằm dài xuống đất tôi ăn đất
ba năm ba mươi năm no cành hông
nước xanh tự bịt miệng
con quạ bơi trong tiềm thức
chặt đứt ngôn ngữ của lửa

ghé thế giới lúc 1 h đêm ♦ Một giờ cho trái đất

16.07.2009

trong giấc mơ xanh tươi
của bầu trời tôi trái đất đã
cạn khô nước mắt từ
những tiếng kêu nơi lịch sử
tội tình trổ nụ nhiều đời
mây tí tách hiến thân vào
nghi lễ cầu nguyện muộn
màng thế hệ bị doạ nạt
cấp tính khát khan vòm
vọng

Trăm Việt Trên Vùng Định Mệnh: Chương 15 – ÁP LỰC TRUYỀN KIẾP: NGƯỜI HÁN

15.07.2009

Những tiếng nói “nhân danh bảy trăm triệu nhân dân Trung Hoa” của Mao Trạch Đông cất lên đầy thách đố với thế giới, chắc chắn không phải phát xuất từ ý thức đấu tranh cho vô sản, vì trong số 700 triệu ấy còn không biết bao nhiêu “kẻ thù” của giai cấp này. Thực tế, người ta chỉ có thể nhìn thấy khía cạnh vị tộc trong giọng điệu kiêu căng phô trương sức mạnh nhân số ấy.

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)