Bài thuộc thể loại: Da Màu số 06
Da Màu số 6: đôi lời – a few words

Cuối tuần vừa qua, chúng tôi đã công bố danh sách ban biên tập và chi tiết về chủ trương của damau.org trong dạng Q&A cùng với thể lệ gởi bài và hướng dẫn chuyển đổi bài qua Unicode. Bắt đầu từ tuần này, vì thiếu người chăm sóc, “Diễn đàn/Forum” sẽ tạm thời ngưng hoạt động…
Trinh nữ ma-nơ-canh
Trời mưa, ngã năm nhoè nhoẹt những bóng xe cộ vù vù lướt. Qua màn mưa, ít ai để ý đám ma-nơ-canh trần truồng đang tán gẫu trong một cửa hàng bán ma-nơ-canh
Những hồi ức về một nàng thơ
Hồi còn bé, tôi đã từng nghĩ rằng bà vợ thứ hai của Dostoyevsky, Anna Grigorievna, chính là nàng thơ của ông. Tôi biết câu chuyện về bà trước khi biết được bất cứ một điều gì khác về Dostoyevsky, thậm chí trước cả khi được đọc bất cứ một tác phẩm nào của ông
thơ Nguyệt Phạm
thơ
Nguyệt Phạm
Bậc thang xoay ngày tháng
Hết đi lại về
Giẫm chân lên những viên gạch vàng ố bạc màu cũ kĩ
Đưa tôi lên cao
Love Poem to Thick Rice Noodles
thơ
Mộng Lan
Nguyễn Hoàng chuyển ngữ
Ô tấm thân dày của em lịm ngọt như một chiếc gối
nước sốt cà chua và riêu tôm
Chia bớt em, nỗi buồn anh…
Em trở ra ngoài nhà bếp, ăn bún riêu một mình. Anh có mê ăn cái món nhiều cà, nhiều nước, nhiều rau, này không? Có người cho rằng, bún riêu là cái món rẻ tiền bởi chẳng thấy thịt thà ở đâu hết
Thời gian và vĩnh cửu
Thời gian, cho đến nay, vẫn là vấn đề làm điên đầu không biết bao nhiêu nhà khoa học và triết gia khắp cả Đông Tây kim cổ. Con đường nghiên cứu bản chất thời gian dường như luôn dẫn đến cõi bờ huyền học
YIYUN Li: THÀNH THỰC TRONG MỘT NGÔN NGỮ KHÁC
Mùa thu năm 1991, Yiyun Li, lúc đó 18 tuổi, phải đi tập huấn trong khoảng một năm ở một doanh trại quân đội tại thành phố Xinyang heo hút. Chính quyền Trung Quốc lúc bấy giờ đã ra một sắc lệnh: bất cứ một học sinh nào muốn vào học tại đại học Bắc Kinh,
Đi vào thế giới ca từ Trịnh Công Sơn
Một người bạn là giáo sư âm nhạc, khi chỉ tôi về cách sáng tác ca khúc, nhắc nhở: “Ông viết sao đó thì viết, nhưng nhớ là đừng có bị “lai” Phạm Duy và Trịnh Công Sơn”. Tôi hứa cố gắng.
ĐỒ ĐĨ CHÓ
Mom hổng giận khi cưng chửi mom như vậy. Mom chỉ ngạc nhiên rằng sao phải mất đến 20 năm cưng mới phọt nó ra. Mom thấy câu chửi lớn dần như nắm tay trong bụng cưng cả 10 năm, rồi nó bò lên tim ngự ở đó thêm 7 năm thì đã bự bằng quả dưa hấu
thơ Hoàng Xuân Sơn
Góa phụ nhảy đựng
đời có những cơn hứng trào bia bọt
chiều tro than củi cháy rực dòng
xếp lại hồn ô y
CA TỤNG TÌNH YÊU BÍ MẬT
Em biết không người ta đoán được
tình yêu bí mật của hai ta
chỉ nhìn anh chỉ nhìn em
và dù chẳng cần nói gì
If this morning
Nguyễn Xuân Hoàng
translated by Lưu Diệu Vân
Nếu buổi sáng hôm nay, ngày bắt đầu cho một năm học mới của các em, bầu trời có hạ thấp xuống tận mái ngói và những đám mây xám trên cao kia có làm cho các em ngại ngùng cơn mưa có thể bôi ướt quần áo mới
anh vào em trong tận thế
Lưu Diệu Vân
Anh cúi xuống
và em ngước lên
mềm mại và mãnh liệt
thanh xuân chưa từng bị biến dạng
Hãy mời tôi / Tật xấu của đàn ông
Joyce Mansour
Cao Xuân Tứ chuyển ngữ
Hãy mời tôi qua đêm trong miệng bạn
Kể cho tôi thời son trẻ của những dòng sông
Hãy áp lưỡi tôi vào con mắt thủy tinh của bạn
Cho tôi cái đùi làm chị vú
Ngôi Sao và Hạt Bụi
Trần Mộng Tú
Anh mở bàn tay ra
như vì sao năm cánh
em như hạt bụi nhỏ
nằm giữa lòng tay anh
KHÔNG ĐỀ
Một đốm sáng tỏa ra trong chiếc đĩa bạch ngọc tạo thành một cột lửa lụa xanh uốn lượn Nghìn hoa cúc trắng Lửa- Chiêm- Bao tinh sạch dâng lên vũ điệu
NÓI CHUYỆN VỚI NHÀ VĂN, HỌA SĨ KHÁNH TRƯỜNG
Như tôi đã có lần trả lời Y Sa trong chương trình Văn Học Nghệ Thuật của Radio VNCR cách đây không lâu, rằng tác phẩm ưng ý nhất của bất cứ nghệ sĩ nào, mãi mãi sẽ là bức tranh (hay bản văn, ca khúc…) sẽ ra đời trong tương lai.
Phi Đàn Bà
Đối với nhiều người, nhất là những người từng có quyền chức, về hưu là một bước ngoặt gây hụt hẫng khủng khiếp. Nhưng điều đó không đúng với cha tôi. Ngày nhận sổ hưu ông dẫn cả nhà ra hàng chả cá.
THANH CA
Cám ơn mộng mị cám ơn đời thường cho ta giàu tưởng tượng cho ta giàu thơ ca từ buổi đầu xanh chưa ráo máu
Tim đảo
Suốt nhiều ngày, nhiều tháng, nhiều năm, những thiếu nữ mắc bệnh điên vẫn đi về dật dờ dưới chân ngọn hải đăng. Mắt họ nhìn ra phía biển. Cái nhìn phóng xa ngoài không gian một lòng vực sâu hun hút và luôn gầm gào sóng.
Bình Luận Mới
Sống giữa xã hội như những điều William Saroyan tuyên ngôn, rất thú vị. Với điều...
Hay là “anh đang lừa dối tôi,mà sao tôi không biết?”
Hôm nay nhờ có phản hồi mới, mới nhớ ra cái comment này của bản thân tôi từ hồi nào. Chỉ có một câu nói thêm “tôi đang lừa dối anh, mà sao anh không biết”.
Tác giả đã viết quá châm biếm sâu sắc,mong có thêm nhiều truyện ngắn như thế trên Da Màu
Là độc giả của Da Màu lâu ngày, thật thú vị lại được nghe những bài nhạc hay chuyển sang tiếng Việt. Cám ơn Kẻ Jazz cùng Da Màu đã đem âm...
Ga xép, vở kịch hay, đặc biệt Nét đặc biệt thứ nhất là cái không khí hòa huỡn. Ai muốn...
Không bình luận gì cả. Chỉ trích một đoạn từ báo ‘Tuổi Trẻ’ (13/05/2007):...
Người Do Thái thấu hiểu nỗi đau khủng khiếp của chính dân tộc họ, người Nhật thấy rõ sự mất mát đau thương ngay trên đất nước họ… nên ngày nay dân...
Chừng nào thì người Việt có được trở lại các ban kịch (ca,...
Trong khi tôi đồng ý với rất nhiều điều Black Raccoon nói ở trên, nhất là về thói ưa...
Khó mà có nghệ thuật kịch trong một xã hội như VN hiện nay. Thứ nhất, bởi đặc tính...
Không...
Xin cám ơn Black Racoon đã nêu quan điểm của mình về kịch.
Thoại kịch VN Ấy là dưới thời VNCH trước 1975. Có thể nói thoại kịch thời này chia làm hai...
Kịch VN Kịch là thể loại trình diễn, kịch phải được xem, nếu chỉ được nghe trên radio thì cái hay...