Bài thuộc thể loại: Tạp luận
Chuyện Cũ Không Rời
Bốn chữ “Sóng Thần phải sống” nối nhau hiện lên trước mắt tôi từ hàng loạt thư được trích in.
Bên cạnh thư của Giám Mục Huỳnh Văn Nghi là thư của Hoà Thượng Thích Trí Thủ, Thượng Toạ Thích Quảng Độ, thư của cụ Nguyễn Văn Lực, của luật sư Bùi Tường Chiểu, của học giả Nguyễn Hiến Lê, nhà văn Bình Nguyên Lộc, nhà thơ Vũ Hoàng Chương… và của một nữ sinh tên Nguyễn Thị Hoàng Kim…
Giấy bút lầm than
Ngày 31-10-1974, lệnh thiết quân luật được ban bố tại Sài Gòn. Lực lượng Cảnh Sát với mặt nạ, khiên mây và lăm lăm súng trên tay dàn ra trấn đóng khắp các ngã tư. Nhiều đường phố vắng ngắt. Hình ảnh này chắc chắn sẽ được ghi mãi trong mọi hồi ức về hoạt động báo chí.
Từ ‘Con Đường Tơ Lụa Mới’ tới đề án G7
Kết thúc ba ngày hội thảo từ 11 đến 13 tháng 6 vừa qua tại Cornwall thuộc miền nam Anh Quốc, Nhóm G7 – một tổ chức gồm bẩy nước dân chủ có nền kinh tế phát triển lớn nhất là Pháp, Đức, Ý, Nhật, Mỹ, Anh và Gia Nã Đại – cùng đồng ý tham gia…
chuyện trái tim
Triết gia Platon đề cao vai trò ưu thế của lồng ngực trong tinh yêu và trong những tình cảm xúc động như sợ hãi, giận dỗi, đau khổ. Aristotle đi xa hơn, cho rằng trái tim nằm ở vị trí cao nhất của tình cảm con người.
Đôi Đũa Cả và Con Sông Cái
Người phụ nữ cưu mang sắp tới kỳ sinh nở, người ta nói: Đã “Cả bụng” rồi, tức là to lắm rồi. Con cái hư hỏng thì người Mẹ cũng phải chịu trách nhiệm vì “Con dại Cái mang”. Cứ việc gì cưu mang, có trách nhiệm thì được gọi là Cái là Cả, được giao cho người Mẹ hết. Nhưng người đàn ông mang chức vị to nhất trong làng quê Việt Nam thì được gọi là “Hương Cả.”
Mưa Ướt Vị Thành
những câu chuyện theo kiểu câu chuyện trong lều của ông thượng sĩ già đó, đã giúp tôi rất nhiều để những ngày tháng nơi hải đảo bớt đi cái nhớ nhà, cái lo sợ, cái nhàm chán. Và, dù hễ mở miệng là thích nói về cái tuổi trẻ đã mất, nhưng chính vào thời gian đó, từ những câu chuyện văn chương đó, tôi thấy cái tuổi trẻ thật sự của mình bắt đầu bừng lên một sức sống mãnh liệt. Tôi nghĩ đến những ngày tháng tới, khi không còn chinh chiến, hay khi được trở về với đời sống thường dân, tôi sẽ sống khác, nhìn cuộc đời cách khác
Từ khúc sông xi-măng ở Santa Ana
Ngày nay sông Santa Ana đã bị loài người khuất phục, nhiều đoạn lại còn bị chôn trong xi-măng. Trong quá khứ, con sông này đã từng tràn bờ chôn vùi nhà cửa, ruộng đồng, vườn tược, đặc biệt các vườn cam nổi tiếng…
Chàng, tường và … nàng
Có điều chắc là, nếu sứ mạng của chàng thành tựu – trong đó, có một bức tường dài dằng dặc bao quanh biên giới, nước Mỹ sẽ vĩ đại (hơn trước) hay vĩ đại (trở lại), thì đó là một nước Mỹ KHÁC với những gì tôi đang biết/nghĩ/thích/ về nước Mỹ hiện nay.
Lẩn thẩn chuyện Saigon
Và muốn thanh thản đón ngày mới bằng cách đơn giản là ngồi bên ly café ngắm ngày lên với nhau, bất kể là phía thắng cuộc hay thua cuộc một cách bình đẳng, bạn phải cất kỹ ý thức hệ của bạn vào trong cặp,
Tạp ghi Tháng Ba
Nhìn vào đâu, người Mỹ cũng thấy có người tỵ nạn. Họ – những “kẻ khác” đó – trở nên một mối đe dọa tiềm tàng. Họ tràn ngập biên giới [Mỹ], xâm lăng nền văn hóa [Mỹ], hiếp dâm phụ nữ [Mỹ], đe dọa con cái [Mỹ], phá hoại nền kinh tế [Mỹ]. Vì thế, chẳng lạ gì, khi những “kẻ khác” đó “tranh đấu đòi hỏi họ phải được nhìn nhận và được lắng nghe” ….
Tình yêu
Mỗi người cảm nhận và trải nghiệm tình yêu một cách ít nhiều khác nhau với mọi người khác. Tình yêu của mỗi cá nhân là kết quả tổng hợp của các ảnh hưởng tâm sinh lý, phong tục tập quán và điều kiện môi trường…
BA BÀI GHI TÌM THẤY LẠI
Sau năm 2000 vài năm(?), nghe tin nhà văn Lãng Nhân Phùng Tất Đắc qua đời tại Anh quốc, tôi có bài ghi ngắn về ông. Cũng trong thời gian này, tôi có thêm hai bài ghi ngắn, về nhà văn Dương Nghiễm Mậu, và hai nhà thơ Hoa Kỳ gốc Việt: Đinh Linh – Mộng Lan. Bản thảo ba bài ghi tôi đều viết tay
Lửa…
Lửa, bạn đã nhận ra nó ? Những ngọn lửa tình dục, những ngọn lửa nhục thể đang thi đua nhau đốt lên trên những trang sách, những trang báo xuất hiện nhan nhản dưới mắt bạn mỗi ngày
PHỎNG VẤN VI KHUẨN E.COLI
Phóng viên: Bà có thích ở dưới đó trong bóng tối, vây quanh là ba cái thứ mới được tiêu hóa nửa chừng mà vật chủ của bà dội xuống đầu bà ba bốn lượt mỗi ngày?
E.Coli: Cũng thích, trừ phi bọn này có cung cấp cho lão ta chất kháng sinh. Vì như vậy cuộc sống của chúng tôi sẽ vất vả, nhưng vài vị trong đám chúng tôi luôn thoát thân, chúng tôi hầu như lúc nào cũng xoay xở được trong cuộc tháo chạy. Giờ cho tôi xin ngưng một lát nhé, tôi đang trong giai đoạn phân bào, ý tôi muốn nói là tôi đang tách đôi: nhưng chỉ vài phút thôi, rồi thì một nửa của tôi sẽ lại phục vụ cậu… Đấy, xong rồi, cậu có thể tiếp tục, tôi ở lại còn cô em sinh đôi của tôi đi chỗ khác.
PHỎNG VẤN NHỆN CÁI*
Ảnh: Trần Thị Ngh.
Phóng viên: Xin chào buổi tối, ông Nhện, hay đúng hơn, bà Nhện.
Nhện: [the thé]: Ăn được không đó?
Phóng viên: Ư….tôi cho là…ăn tôi cũng được, nhưng chuyện này chưa từng xảy …
PHỎNG VẤN HƯƠU CAO CỔ*
Kể từ khi quyết định kéo dài cổ và chân ra để có thể gặm được những cái lá ở tít trên cao, bằng trí thông minh và đam mê chúng tôi không ngừng trau dồi về áp suất thủy tĩnh, sinh lý học và mô học. Chúng tôi đã nhận ngay ra rằng những cải tiến thường sinh ra rắc rối…
PHỎNG VẤN CHUỘT CHŨI*
Phóng viên: Nè, chọn lựa của bọn ông quyết liệt thiệt nghe. Không bầu trời, không tia nắng không ánh trăng; ngắn gọn: tối đen và yên lặng triền miên. Bộ không thấy đơn điệu sao? Không chán hả?
Chuột chũi: Mấy ông rõ ràng cá mè một lứa, toàn dùng thước đo của loài người mà đánh giá này nọ.
? & ?
nhà thơ phải nắm bắt, xuyên suốt, rung cảm được “thơ” của đất viết lên trời. Tức là cái thẩm mỹ của tạo hóa, cái đẹp cái hay đã sẵn có trong vũ trụ. tất cả những dữ liệu đó được tiêu hóa trong tâm hồn, hoà nhập với bản chất đặc thù của mỗi người, để trở thành một năng lực sẵn sàng sáng tác. Và đúng một lúc nào đó, dùng năng lực này để ghi lại sư trống không.
Ghi lại sự trống không trở thành điều bí mật của thi ca.
Bầu cử Mỹ (phần 2)
Bầu cử Mỹ là một hiện tượng Mỹ và cũng là một hiện tượng thế giới. Nó là một phần của tính cách Mỹ. Do hình thành trong những điều kiện vô cùng đặc biệt và riêng biệt, Mỹ là một đất nước khác hẳn với mọi đất nước. Đó là một đất nước “động”, không bao giờ “tĩnh”.
Bầu cử Mỹ (Phần 1)
Đó không chỉ là một cuộc đua, cuộc đấu giữa các ứng cử viên, hay bao trùm hơn là giữa hai đảng, mà thực chất là một cuộc giải phẫu – có khi rất đau đớn – chính mình. Bởi thế, mỗi một lần bầu cử đều để lại những di chứng…
Trịnh Cung và những chiếc lá vàng trong khung trời đỏ
Sự sai lầm của Trịnh Cung là đã chọc vô cái tổ ong vò vẽ đang bu đầy [huyền thoại] Trịnh Công Sơn, và lão đã làm như thế với… niềm tin về một xã hội mở đang rất cần sự tự do tranh luận… nhưng không, vô hình trung lão đã chạm vào…
Hoài Nghi và Thám Hiểu Nghệ Thuật
Một công án Thiền kể người té xuống triền núi sâu, quơ quào rồi nắm được một rễ cây. Đeo lơ lửng, chưa có cách gì để leo lên [thì] anh ta nhìn thấy hai con chuột, một trắng một đen, đang gặm cái rễ cây ở đầu trên …. Chợt anh nhìn sang một bên, thấy một bông hoa đẹp đang nở trên sườn đá ….
ngủ trên giường, cởi truồng giữa chợ
Tôi xem phim Sleeping Beauty (2011), của nữ đạo diễn Úc Julia Leigh, thấy 4 lão già, từng gã một, vày vò em. Có kẻ nhìn như một giáo sư đại học, có kẻ nhìn như một nghệ sĩ lớn tóc búi, có ông như đại gia bắp thịt chắc, một gã như một cán bộ trung ương da nhão.
Sách điện tử sẽ thay đổi việc đọc và viết như thế nào?
Mười năm trước, ít người tưởng tượng vào cuối thập niên này, người ra sẽ đọc tiểu thuyết trên điện thoại di động.
Nhà văn Nicholas Carr tự nghĩ mình suốt đời là một độc giả nghiêm túc, nhưng trong một bài viết trong tờ The Atlantic…
Nhân vụ Trái Phá & Tình Yêu, bàn về chuyện chữ nghĩa, câu cú, dịch thuật, và phê bình
Khi Trần Thiện Đạo để bốn, năm tháng sau mới đưa ra quan điểm của mình, lại cho đăng tải nó trên một tạp chí in-trên-giấy, những độc giả đọc bài viết của ông sẽ không có được những cơ hội thuận tiện mà tôi đã vừa trình bày.
Thật sự, sự chọn lựa nào cũng thể hiện nơi nó một phong cách, một thái độ, hoặc một lối ứng xử đặc thù, xét từ một giác độ nào đó.
Một đêm ngao du với Vũ Ngọc Giao
Chỉ sống ngây thơ cái sống hay chỉ đái hồn nhiên cái đái, ta còn gì để hạnh ngộ hay biệt ly, ta còn chi để quên và nhớ. Có thể nói, Sơn đã cưỡng bức cái “Gate, gate, paragate, parasamgate, bodhi svaha” (Chảy đi, chảy đi, chảy trôi đi, chảy trôi tất cả đi…) trong Bát nhã Tâm Kinh thành ‘đái đi em, đái nữa đi em, em chưa đái mà hồn ta đã ướt.’
‘Không chồng mà chửa mới ngoan’
Trong cái nhìn của kẻ đi chinh phục thì kẻ ngoan cố giữ bản tính, bản chất, bản sắc của mình là ngu ngốc, khó bảo, không vâng lời. Trong cái nhìn của kẻ tự vệ không muốn bị đồng hoá thì ngoan cường mới là khôn ngoan… mới là giá trị phải phát huy để sống còn và không bị tha hoá, mất chất.
viết/chữ
Biết thế, các nhà nước toàn trị trị dân bằng chữ. Họ bắt người dân xài một số chữ và cấm xài một số chữ khác. Ở Trung Quốc, theo tin cho biết, người ta không thể google hai chữ “dân chủ” hay “nhân quyền.” Và nhất là ba chữ “Thiên An Môn.”
Lắm lúc, thêm một chữ thì chia lìa, bớt một chữ mà đoàn tụ.
Bình Luận mới