Bài đã đăng của Quảng Tánh Trần Cầm
Lơ lửng về phía đêm hè

không lên đèn
không có lý do gì để lên đèn
đừng hòng soi rõ đêm dài chằng chịt chữ nghĩa xoay vòng phi lý
cơn đau gặm nhấm

ngày chủ nhật không vần vè
jack và jill bắt thang máy
lên ban-công khu nhà hàng tầng hai mươi ba
mùi thịt nướng thơm phức
truyền thuyết đô thị

giấc ngủ đối đầu trăm điều dối trá
trâng tráo cổ động nhai đi nhai lại
đống giẻ rách chó chê
(có phải đây là kỹ năng thời thượng?)
mạch ngầm

đây phác thảo bài thơ đầu tháng
hãnh diện đề tặng con thằn lằn cụt lưỡi
con thằn lằn không cãi lại không chửi tục
nhìn lại tháng tư ♦ âm vọng tháng tư
búa liềm nhuộm màu đỏ tươi của máu
cờ xí biểu ngữ chồng chéo ngổn ngang
tương lai chết ngợp trong cái bóng đen quá khứ
trùm khắp chụp rộng một cõi hỗn mang
gì cũng được whatever whatever
đó là bài thơ phi hư cấu
làm sau nửa đêm bên nắp cống
thử nghiệm sặc mùi thuốc lú thuốc lẫn
cùng mùi mục rữa bốc hơi như làn khói lam
combo | hành trình không rõ về đâu
combo x ̶ ̶ có thêm khoai tây chiên và nước ngọt
combo y ̶ ̶ có thêm món súp hay xà-lách hoặc cả hai
combo z ̶ ̶ có thêm một số phụ kiện không mấy cần thiết
combo xyz ̶ ̶ có thêm rắc rối phức tạp phiền toái
hạ nóng khủng
lắng nghe thành phố rụng tóc mỗi ngày
có phải tắm mưa acid mấy năm gần đây?
bồn chồn trong môi trường ô nhiễm nhân cách thoái hóa
người, ngợm và hình nộm trăn trở ưu tư trĩu nặng tầng mây
trưa trên phố biển thời đại dịch
con chó hoang đánh hơi rồi
quay ngược về phía thùng rác
khu phố già hơn trong cơn đại dịch
thu mình chịu đựng tai ương
Chiều cách ly ♦ Hạnh ngộ
bốn mươi lăm năm dài hun hút lặng lẽ trôi
trôi qua trôi qua buổi chiều cách ly (hay ủ bệnh?)
đường phố vắng tênh, sạch đến lạnh người
thời đại dịch covid-19 kéo màn, trùm chăn thế giới
đại dịch corona, ngẫm cho cùng
ngẫm cho cùng
rồi sẽ có lúc những người sống sót
hãnh diện mặc chiếc áo thun với hàng chữ tương tự
tôi sống qua thời đại dịch corona
viêm da
tôi sẽ lấy thang máy lên tầng hai mươi ba
rồi lao mình xuống hồ bơi xanh mát, trong veo dưới đất.
khi tôi vớt tôi ra khỏi hồ, tôi vô hình, trong veo, xanh mát
tháng giêng, ký ức mẹ
… tháng giêng năm ấy khi tôi
ra đời mẹ tôi có những giấc mơ huyền ảo giữa trời
và đất, vượt thoát cuộc sống ngày qua ngày cơ cực
cuối năm, ở memory care center
ở đây, mỗi thể xác ngồi trên ghế và xe lăn đều có tên
dù lắm khi vô nghĩa chẳng khác tên gọi vô danh
cuối năm, chờ mẹ về chợ
chiều về chậm trên con phố ngã ba mũi tàu
cây cối xanh hỗn tạp dọc theo con lộ gồ ghề
mưa bụi lún phún rơi rớt
mẹ tôi ngồi chen chúc trên chiếc xe thổ mộ
là tôi ♦ danh sách đi chợ
tôi là tập hợp rỗng
rỗng rang, rỗng rinh, rỗng tuếch, rỗng toác,
không thêm, không bớt.
phơi nắng bên bờ
dốc cạn một ngày ̶ ̶
xây biệt phủ hoành tráng trên cát trộn máu và nước mắt.
bầy dã tràng lao động mệt nhoài
vật vã với triều cường
miền ký ức xám
kỷ niệm xám xanh như cột cây số
lạc lõng trên tuyến đường dài nơi
xe và người rong chạy ngược xuôi
không ngừng nghỉ…
ở memory care center
cho dù nàng quên nàng
cho dù nàng quên hắn
hắn vẫn còn có nàng
nếu hắn quên nàng
đi

phải đi, đi … ̶ ̶ không cần biết đi về đâu.
đi như chạy trốn ác mộng sôi bập bùng
bên nồi cháo lú. khi nàng nhẹ mở nắp
vung, mùi thơm mê hoặc tỏa …
mùa hè trừu tượng
hắn nhẩn nha vẽ chừng nửa chục con cừu và dăm
ba con voi thong dong đi lại trên cánh đồng xanh
mượt. hắn đặt thêm người nữ khỏa thân mặn
iêu/luv ♦ cuối tuần, đầu hạ
nổ nổ nổ ̶ nổ không ngừng nghỉ
lốp đốp như cà pháo mở cuộc ngày hè
lốp đốp đánh thức con thuồng luồng
miên man tư lự bên bờ ao hoang vắng
ngây
sáu tiếng đồng hồ liên tục film noir
(lãng đãng dư vị bogart, femme fatale
vô vọng, mâu thuẫn, phẫn nộ ̶ cũ và mới)
lễ hội nuit blanche còn cháy sáng
thơ thiếu chất bảo quản
đó là những bài thơ thiếu chất bảo quản
còn tanh mùi máu và nước mắt nhà thương
không như thi thể co quắp, khô cứng
nồng nặc hóa chất tẩm liệm nhà quàn
Bình Luận mới