Bài đã đăng của Phạm Thị Điệp Giang
T.H.2Jan10 ♦ T.H.21Jan10
Tôi tự nhủ
mình đã sống suốt mùa đông ở đây
Liệu có thể sống thêm mùa đông nữa?
khi mọi thứ dần sáng rõ ra
như băng giá
B35

Đốt cháy điếu thuốc cuối cùng này đi
rồi mình đưa nhau về
qua những con phố ê hề lô cốt
những hàng me non mới mọc
lá lấm lem mưa ướt đầu mùa
B27

Không cho nói nữa
Không nghe nói nữa
Căn-phòng-im-thở từ từ dâng nỗi sợ
Đứa trẻ trong em
gột bỏ anh rồi…
Chọn Thở hay Không Thở?

Hồi lâu lâu, có cô bạn kể xem một bộ phim mang tên Hơi thở (Breath) của Kim Ki-duk. Cô bảo xem chẳng hiểu gì. Nội dung chỉ như thế này: Một cô điêu khắc …
Rèm

Bên trong căn phòng này là một thế giới khác.
Những người đàn ông đã lạc vào căn phòng đó, với những tấm rèm lụa hồng và tím. Mùi nến hương biển xanh mơn man vỗ về những nỗi niềm của họ. Và thứ nhạc du dương chết người, nức nở, nghẹn ngào quyến nghĩ về dĩ vãng xa xăm.
Dọn tủ

Và dưới tận cùng của đáy valy, cùng với gần chục ký sách và bản thảo của suốt hành trình, là ngài Giả-Phật của ta với nụ cười thơ trẻ cùng ông khán hộ Chăm đen đủi già nua và cái linga yoni lượm về từ phía biển.
B13 ♦ B15

Tôi xốc lại balô
Không kiểm tra hành trình một lần nữa
Chỉ thấy những bụi cũ xổ ra
Tung mù ngạt thở
Bình Luận mới