Bài đã đăng của Lưu Thủy Hương
Góp Ý: Thế Hệ Hậu Sinh của Văn Học Miền Nam
Tôi là thế hệ hậu sinh của Dương Nghiễm Mậu, tôi là đứa con của dòng VHMN (trong tư tưởng, trong ý thức). Người ta có thể đốt cháy cả dãy Trường Sơn, nhưng không thể giết hết một thế hệ hậu sinh, phải không chị [Trang Đài]?
Cõi lang lang
Sophia tìm cách chuyển cho tôi những trang viết mới nhất của Fred.
Tôi lén lút đọc nó và nghẹn thở nhận ra, ở vách tường bên cạnh, tên phù thuỷ trong thân người tàn tật đang từng trang, từng bước, dẫn tôi vào cái chết bi thảm.
Cường Toan Thần Giáo
Có một thế giới thần tiên diễm tuyệt ngự trị trong niềm tin bất tử của dân làng. Không ai biết chính xác nó ở đâu, nhưng mọi người đều quả quyết rằng nó ở rất gần. Trong trường học, các thầy cô giáo dạy rằng, thế giới thần tiên nằm ngay trên triền núi.
Tội phạm
Một chị bán ngô luộc, một tay nách thúng ngô, một tay kẹp chặt khuỷu tay gã thanh niên, nhanh nhảu báo cáo:
– Thằng kia đã vác ba lô chạy sang phố Đồng Bát rồi, anh ạ.
Ái chà, hoá ra là một vụ cướp giật có tính đồng đảng.
Tuổi biến thế
Nếu My bị điện giật, ký túc xá sẽ mất điện. Tôi tưởng như có thể nhìn thấy rõ ràng cái xác cháy đen của My kẹt giữa mấy sợi dây to bằng cổ tay. Nhưng My là loại cá thể mang đột biến trội, được chọn lọc tự nhiên giữ lại và nhân giống. My không bao giờ chết lãng xẹt như những thằng cùng loài kém thích nghi khác.
Giáo hội khăn rằn
Lễ động quan kẻ bị hành quyết luôn bắt đầu vào buổi chiều tàn, khi ánh nắng cuối ngày lịm dần trên những cánh đồng thuốc phiện. Bốn người phu nhà đòn tất tả gánh cỗ quan tài ra bãi tha ma. Những bàn chân nứt nẻ dẫm ào qua bờ ruộng nhấp nhô, bất kể chuyện làm kinh động thân xác người đã khuất. Họ phải trở về nhà trước khi bóng đêm dày đặc tràn xuống mang theo lệnh giới nghiêm.
Đêm nô lệ
Tôi mân mê khối vuông bằng đá xanh có những nét chạm trổ kỳ lạ. Giấc mơ đêm qua cũng kỳ lạ. Chưa bao giờ tôi thoát khỏi bàn tay của Dijero và trở về nhà mang theo bùn sình của bãi sông. Có một cái gì đó đã xảy ra quá đột ngột, ngăn cản không cho giấc mơ tách ra khỏi hiện thực. Chúng nối liền vô nhau đưa đêm về nối tiếp ban ngày.
Tiếng kinh mõ như dao nhọn
Tôi nằm khoan khoái trên chiếc giường nệm quen thuộc, trong căn phòng treo màn cửa màu xanh thiên thanh. Sau hàng đống thủ tục rườm rà, cuối cùng, tôi cũng được về nhà. Chất dịch vẫn ứa ra từ những lỗ chân lông, đọng lại thành từng giọt, từng mảng. Mấy đứa con tôi kêu điện thoại liên tục vô nhà thương hỏi đủ câu quái gở.
Bình Luận Mới
Sống giữa xã hội như những điều William Saroyan tuyên ngôn, rất thú vị. Với điều...
Hay là “anh đang lừa dối tôi,mà sao tôi không biết?”
Hôm nay nhờ có phản hồi mới, mới nhớ ra cái comment này của bản thân tôi từ hồi nào. Chỉ có một câu nói thêm “tôi đang lừa dối anh, mà sao anh không biết”.
Tác giả đã viết quá châm biếm sâu sắc,mong có thêm nhiều truyện ngắn như thế trên Da Màu
Là độc giả của Da Màu lâu ngày, thật thú vị lại được nghe những bài nhạc hay chuyển sang tiếng Việt. Cám ơn Kẻ Jazz cùng Da Màu đã đem âm...
Ga xép, vở kịch hay, đặc biệt Nét đặc biệt thứ nhất là cái không khí hòa huỡn. Ai muốn...
Không bình luận gì cả. Chỉ trích một đoạn từ báo ‘Tuổi Trẻ’ (13/05/2007):...
Người Do Thái thấu hiểu nỗi đau khủng khiếp của chính dân tộc họ, người Nhật thấy rõ sự mất mát đau thương ngay trên đất nước họ… nên ngày nay dân...
Chừng nào thì người Việt có được trở lại các ban kịch (ca,...
Trong khi tôi đồng ý với rất nhiều điều Black Raccoon nói ở trên, nhất là về thói ưa...
Khó mà có nghệ thuật kịch trong một xã hội như VN hiện nay. Thứ nhất, bởi đặc tính...
Không...
Xin cám ơn Black Racoon đã nêu quan điểm của mình về kịch.
Thoại kịch VN Ấy là dưới thời VNCH trước 1975. Có thể nói thoại kịch thời này chia làm hai...
Kịch VN Kịch là thể loại trình diễn, kịch phải được xem, nếu chỉ được nghe trên radio thì cái hay...