Bài thuộc thể loại: Du lich

Ngôi Vương Cung Thánh Đường Sagrada Família lừng danh ở Barcelona, Tây Ban Nha vừa được chính thức cấp giấy phép xây dựng vào tháng 10 năm 2018, đánh dấu 136 năm xây cất bất hợp pháp.

Vì hoa Đào ở Nhật nở tuần tự theo lịch trình khí hậu từ ấm đến lạnh nên khách du có một thời gian khá dài khoảng từ giữa tháng Ba đến cuối tháng 4 để ngắm hoa, nếu chạy theo lịch trình hoa nở từ Nam chí Bắc.

[C]húng tôi vào một căn nhà (được chọn cho du khách thăm). Đồ đạc, bếp núc sơ sài gần như không có gì, người đàn bà nét mặt thản nhiên … không nói, không cười, đang đứng cạnh cái bếp giữa nhà …. Một đứa bé … ngước đôi mắt như hai viên ngọc đen … nhìn chiếc đĩa giấy để trên mặt cái bàn gỗ tạp giữa nhà ngoài, trên đĩa có ghi chữ Donation.

Cứ thế xe đi trong núi, núi trong cây và cây trong mùa thu, chúng tôi đi về phía Yellowstone. Từ thành phố Helena, qua Norris, chúng tôi dừng lại ở suối nước nóng lộ thiên đặt giữa một khu đất không lớn lắm nhưng sát bìa rừng

Các nghệ sĩ Hà Nội và cha chú họ là một đại gia đình phía thắng cuộc nên không có chuyện ly khai và cũng vì thế mà nhà nước ở đây không quá sợ bạo loạn như trường hợp Sài Gòn [trước đây] được văn nghệ lôi kéo, tác động vào quần chúng.

Venice, tên Ý là Venezia, được thiết lập trong một vùng xưa là đầm lầy, đã từng là một trung tâm thương mại, quyền lực và nghệ thuật. Địa thế độc đáo, phong cảnh hữu tình, nghệ thuật và các kiến trúc cổ kính nay đã góp phần vào việc đưa Venice thành một trong những trung tâm du lịch nổi tiếng nhất thế giới.

Người đàn ông luống tuổi ngồi tì cánh tay trên đầu gối với bàn tay tì cằm nhìn vào một cõi mông lung nào đó trong khi người vợ đặt tay lên vai ông nhìn ông vẻ mặt quan tâm, như thể đang hỏi, “Ông có sao không?” Người chồng già cúi nhìn bà vợ yếu đuối bệnh hoạn nằm tựa đầu…

Không làm sao mà biết được, cái sọ nào hồi còn sống là cái mặt có duyên, cái mặt nào hiền lành chơn chất, cái xương nào là của người lực điền vạm vỡ, xương nào của vóc hạc gầy vai. Chụp vài bô hình kỷ niệm nhe, tôi nói.

Giáng Sinh đầu tiên người trong giáo xứ bảo trợ đưa mấy anh em vào rừng chặt thông đem về nhà trưng. Ra cổng trả tiền theo chiều cao của cây. Hai mét, giá 20 đô-la. Lần đầu tiên lạc vào rừng thông, mùi nhựa và hương thông thoang thoảng … cho tôi cảm giác lâng lâng.

Lượng khách Trung Hoa chiếm đầu bảng, rồi đến du khách Mỹ và người Việt đang sống tại Mỹ, theo sau là du khách từ các quốc gia như Nam Hàn, Nhật Bản, Đài Loan, Úc, Pháp …. Lượng khách [thứ ba] này [hiện] gia tăng, ước tính có thể đạt đến hơn 4.5 triệu cho đến cuối năm.

Tân lang và tân giai nhân cũng yêu quý Ganesha, vị thần voi của Ấn độ có thiên tài vượt qua mọi khó khăn. Biểu tượng về voi nhắc nhở đôi uyên ương tôn trọng sự thông thái vô biên, trực giác bén nhạy, và năng lực sung mãn lúc nào cũng ngự trị trong chúng ta ….

Hôn lễ cử hành với nghi thức rất lạ …. Những tiếng “OM…OM…OM” được cất lên từ Govinda -người điều khiển chương trình – tượng trưng cho tiếng vọng vang của vũ trụ và biểu hiệu tất cả quyền năng từ các đấng thiêng liêng trong trời đất.

buồn vì từ đây sẽ mất hẳn cảm giác những ngày Hạ ở xứ người lúc nào cũng nhớ những ngày hạ Huế, nhớ và giờ mới nhận hẳn ra hạ Huế là hạ của những ngày xưa rất xưa, thà là cứ nhớ về nhưng đừng tìm về ….

Lòng chúng tôi rưng rưng khi Đức Đạt Lai Lạt Ma bày tỏ: Hoàn cảnh Việt Nam và Tây Tạng có những điểm giống nhau. Rồi, Người tặng mỗi người một tượng Phật nhỏ và một gói thuốc [với] những viên thuốc li ti ….

Năm 2006, nhiều phụ nữ Kayan tháo bỏ vòng đeo cổ để phản đối họ bị lạm dụng văn hóa vào việc kinh doanh du lịch. Năm 2008, các cô gái trẻ cũng tháo bỏ vòng đeo cổ trước khi vào trại tỵ nạn tại Mae Hong Sorn. Cùng năm đó, Liên Hợp Quốc kêu gọi chính phủ Thailand hãy để bộ tộc này sống tự do…

Tôi cố đi cho hết đồi cát để nghe mấy em trải lòng ra với trời cao cùng biển xanh thăm thẳm. Bên ni đồi cát ngó qua bên tê đường lộ, biệt thự khách sạn tương tự như dinh thự của vua chúa ngày xưa nhìn quá cao sang mượt mà dưới nắng gió. Từ đây đến đó các em đi một đời người không tới.

Người Chămpa đa phần ở đây theo đạo Hồi, thờ thánh Allah. Năm lần trong một ngày, sáng sớm hừng đông, trưa ngọ, xế chiều, hoàng hôn và khuya họ đến giáo đường trong xóm đi lễ. Họ quay mặt về hướng Tây, hướng thánh địa Mecca đọc kinh Koran cầu nguyện.

Ôi! Dân Tạng chỉ có hơn một triệu nên phải chịu cảnh mất nước đã đành, còn dân Việt chúng ta có hơn tám chục triệu cũng đành chịu trở thành dân mất nước? Chẵng lẽ ngay trong cuộc đời trước mắt, chúng ta đứng yên để thấy những đảng viên cộng sản trở thành cai nô, người dân Việt Nam trở thành nông nô, tổ quốc Việt Nam là một ngôi sao nhỏ nằm chung với bốn ngôi sao nhỏ khác trên lá cờ Trung Cộng?

Maldives, cô ta bảo. Tôi cũng muốn đi Maldives. Nhưng phụ nữ ở nước anh coi rất đẹp, mặc cái áo coi sexy thật.
Mà lại kín đáo rất khiêm nhường, chẳng kém gì burqa Afghanistan cả.
Vậy là sao?

Nhân chủng học là một môn đối với tôi khá là đơn giản. Ngoài màu da, màu tóc, màu mắt năm bảy loại đậm nhạt, phần phụ nữ tôi còn phân biệt ở tạng mông. Bộ phận cơ thể này cũng có thể phân loại gọi là …đậm nhạt…. Malta đa nguồn gốc … là nơi lý tưởng để thực tập con mắt, và nếu tôi đã tài, thì dây không phải là ký vặt mà đã là một bài viết nghiêm túc, “Nguồn gốc các dân tộc tại Malta, nhìn từ đằng sau phụ nữ”.

Ngày xưa ai đáp tàu rời khỏi quê hương khi trở về phải theo nghi thức tẩy rửa mọi chất nhơ bẩn bằng cách tiêu thụ bốn chất lỏng từ con bò: nước tiểu, phân loãng, sữa và máu. Thời Gandhi khi đi học ở Anh Quốc đã bị xóa tên trong đẳng cấp. Bây giờ nhiều người rời quê hương, không ai bị khai trừ khỏi xã hội như xưa nhưng dù sao vẫn còn bị kỳ thị, coi như đã hoen ố.

Yaddo là trại sáng tác của hơn sáu ngàn khuôn mặt lỗi lạc trong các ngành âm nhạc, hội họa, văn học, thi ca, kịch nghệ, phim ảnh, v.v… Một điều thú vị xin được chia sẻ với bạn đọc là có hai nhà văn Hoa Kỳ gốc Việt Nam, Nam Lê và Monique Trương, cũng được mời gia nhập Yaddo. Trong thời gian ở Yaddo Nam Lê viết quyển The Boat (Con Thuyền) và Monique Trương viết quyển The Book of Salt (Sách Muối).

Cuộc hòa trộn của thiên nhiên có lẽ đã diễn ra bình thản và tĩnh tại, không phải như cuộc hòa trộn khác của con người đầy nước mắt trong khoảng hai nghìn năm lẻ cũng trên mảnh đất này. Nước mắt đã rơi và những tâm hồn đã mất đi như trong bất cứ cuộc hội nhập nào, nếu muốn thì những kẻ hoài cổ như tôi chỉ có thể tìm lại những bóng xưa trong ánh hào quang ảo ảnh.