Bài thuộc thể loại: Thơ
Như em
Bờ vai di động giới tính
Làn môi gội nước nhục cảm
Cuộc đời ám khói đàn ông
Truân chuyên là thế
đêm; rõ chán,
mặt trời lại mọc chỗ miếng da non,
ngay phía bẹn
nóng hầm hập
tôi một xó,
như giẻ rách,
Giọng em thì lai Bắc, lai Nam, lai Mỹ, lai Texát, lai Cali,
Lai bé, lai nàng
… and my true voice lies everywhere…
Ngày hạ chí như có ngàn nến thắp
soi buổi chiều trong suốt hồn em
anh đứng đó như mặt trời không tắt
tự nhóm than nung đỏ đời mình
.. cuộn vào trong em lũ chữ tượng hình hoa/
đèn
rải kín thân thể;
tổ quốc giờ hóa bùn,
từ lỗ rốn tôi nhìn gần…
imagine one day
absolutely deaf absolutely blind
the ears could hear nothing
the eyes could see nothing
eating my way into memory a moth
I remember
every delicious sliver of rice vermicelli
every succulent dumpling
every slurp
BàI tHơ chỮ caO CHữThấP,
cOn NgưỜI, lÚc vIết hOa, lúC
GiuN dẾ. LúC hâN hOan,
LúC buỒn kHỤ. LúC trồNG RừNg,
lúc cắT tiếT ANH Em. CoN NgƯời,
Một SiNH vậT lỦNg củNG.
Cho đến khi nàng quyết định gắn hai chiếc răng nhựa, chúng tôi chia tay nhau, vì nàng mắc chứng lãnh cảm. Có thể vì thân thể tôi không có mùi nhựa.
nắng mở cửa mả
nó hoá băng sơn
lạnh bàn tay đuổi những đám lửa bên dưới
thâm thấp nho nhỏ non tuổi
Ngồi đợi
Người không tới
Ai hất vào tôi những cơn vô cảm
Ngồi nghe Ai khóc? – Tiếng khóc quen thuộc…
Tôi khước từ làm Âu Cơ sản xuất trăm trứng nhân bản ngoại hạng thối nát
đằng sau băng ghế da sang trọng của chiếc limo màu bạc.
Cô đã đến thành phố đèn màu neon này để chạy trốn tất cả, khi cô gặp anh, những đồng đô la ánh trong đôi mắt lục xanh của anh trên sàn nhảy,
tôi khát khao tình yêu
tôi căng bừng nhục cảm
tôi muốn làm một người đàn bà ngoại lệ
tự do sống
tự do nói
Dây cáp dùng neo tàu vào bến bờ nghỉ ngơi, thỏa hiệp. Tráng sĩ bện dây cương buộc hàm thiết ngựa phi lên mặt trăng.
những người đàn ông ve vãn quyến rũ bằng sự lịch lãm lười diễn tập
những người đàn ông sắp sửa đeo nhẫn vẫn thích chơi trò tráo đổi chất lỏng cơ thể
những người đàn ông làm hành động mở cửa bằng đầu ngón tay theo lệ
Tôi đứng trong bếp
nhìn ra khu vườn yên ả bên ngoài
bóng tán lá magnolia che khung cửa sổ
làm râm một góc sân hè
giọt chuông quanh ngọn tháp chuông thắp lên ngọn đèn đỏ
những con muỗi bâu lên da xám thò ngòai quần áo móc hay đeo từ những cửa xe vỡ kính, hút máu trên những lá cỏ trên những viên sỏi trên những sợi tóc và trên mép đường rầy
Tên tục là “spinach” nhưng tên Latin huy hoàng là Spinacia Oleracea thuộc họ rau chân ngỗng
Kịch diễn, bao giờ cũng dựng dàn ngay giữa thủ đô (cha bảo dàn dựng thì không sập*)- cánh gà chia hai phần phải, trái nơi não bộ gồm cái Linh/ cái Thư/ cái Thuận/ cái Hoài. Màn vén lên- một chiếc bóng của nhiều bóng người
Sướng chỉ là mặt nạ của nỗi khổ rơi xuống Giống hệt như khi tiếng cười anh cất lên thường đầy nước mắt Rồi thế nào nữa? Nỗi sầu khổ càng khắc sâu trong anh bao nhiêu
Chân trời thẫm hoàng hôn xanh cánh đồng mùa đông mảnh trăng cuối rừng tìm ta qua cửa sổ con tàu. Ở đâu, đi đâu bạn bè ta – những niềm chờ đợi tha thiết, khôn nguô
Lúc đi
ông mặc áo len màu cổ vịt, quần rộng đũng
tóc cắt ngắn
tay cầm cuốn sách
(người đàn ông)
Không thể tưởng được
người ta có thể tự giam 20 năm trong dòng tu
miệng ngậm thiền* …
Ðỗ Lê Anh Đào chuyể̉n ngữ
dù cuộc điều tra ký ức
có kỹ lưỡng làm sao
lúc nào cũng sẽ có sai sót
trong câu chuyện của kẻ di dân
nó chưa đủ nếu ta chỉ hỏi:
có mất đất …
“the OCmorphosis” aka “Bài Poem Song Ngữ số hai
It happened.
Tự nhiên em thức dậy, mở một mắt,
then the other one,
Mở cửa ra… and watched as
Mấy con ruồi nó bay vô phòng mới của em.
I don’t …
Lê Thị Thấm Vân chuyển ngữ
Sự dị biệt giữa thi ca và tu từ
là
sẵn sàng để giết
chính mình
thay vì con cái mình.
Tôi bị kẹt trên sa mạc của những …
dừng xe ngã tư
màu bóng đèn âm thanh dội trời rất lạnh
chuyện thế giới: tố cáo saddam hussein giấu đầu bom …