Bài thuộc thể loại: Sang Việt ngữ
welcome to Chinatown ladies and gentlemen
the place where you tourists come to look
at the slanted eyes yellow skin scaling fish
roast duck in the windows like a public hanging
ooh the pitter patter of the slippers
Pamuk yêu thích những danh sách vật thể thật dài và miêu tả chúng với vẻ hấp dẫn trong lúc chúng tích lũy để chôn vùi Galip trên đường truy lùng Ruya, người vợ đã bị mất tích một cách thần bí. Celal, một nhà bình luận báo chí nổi tiếng, em trai của Ruya và cùng là em họ của Galip, cũng đã bị thất lạc…
Tôi muốn mình là một chiếc cầu với cảm giác là chiếc cầu không thuộc về một lục địa nào hết, không thuộc về một nền văn minh nào hết và chiếc cầu lại có cơ hội độc đáo là được nhìn thấy cả hai nền văn minh và đồng thời lại nằm ngoài chúng. Thật là một đặc ân kỳ diệu!
Ý niệm đem kết hợp đời sống của một nhà viết văn với thành phố tuổi nhỏ của họ dường như là chuyện tất nhiên mà cũng có phần lý thú. Điều này còn đúng hơn nữa nếu nhà văn này đã trở thành gương mặt tượng trưng cho tự do của Thổ Nhĩ Kỳ, một quốc gia đang cố gắng hết sức…
Thú vị biết bao khi tôi được mạo nhận những nhân vật của mình. Tôi thích khám phá tiếng nói của một nhà tiểu họa Ottoman, một người mẹ của hai đứa trẻ đang tìm kiếm người chồng, giọng nói của hai đứa trẻ, âm thanh ma quái của một kẻ sát nhân…
Giờ đây tôi chỉ còn là cái thây ma, cái xác chết nằm dưới đáy giếng. Mặc dù tôi hít vào hơi thở cuối cùng cách đây khá lâu và tim tôi đã ngừng đập, không ai, ngoại trừ tên sát nhân đê tiện đó, hay biết chuyện gì xảy đến cho tôi. Cái thằng khốn kiếp, gã bấm mạch tôi, nghe ngóng…
‘Ông viết cho ai?’ Trong 30 năm qua, kể từ khi tôi bắt đầu trở thành một nhà văn, đây là câu hỏi tôi thường được nghe từ cả hai giới nhà báo và độc giả. Ý định đằng sau câu hỏi thay đổi tuỳ thuộc vào nơi chốn và thời gian, nhưng tất cả đều mang một giọng ngờ vực.
Em là đứa con gái thức dậy trong một đại dương,
nấu món xúp dưa mùa đông cho mẹ chồng,
từng thớ nếm lưỡi bà mọc lên như gai.
Hai ngày trước giờ khởi hành, theo thông lệ thì có một cuộc họp đoàn để mọi người làm quen với nhau và cùng dự một bữa cơm thân mật. Trong hơn hai chục đoàn viên có một cô gái ăn mặc rất mô đen tên Hách Mai Ý nêu yêu cầu là trong suốt mười hai ngày của chuyến đi, cô phải được ở riêng một phòng…
Đây là cha tôi.
Thấy không? Ông ta còn trẻ.
Ông trông giống Errol Flynn.
Ông đang đội cái mũ …
Dust and Conscience là một câu chuyện được định hình bởi những đứt gãy của lịch sử, địa lý và văn hoá; và ý thức được điều đó. Nhờ xa rời cách tường thuật tập trung vào quy luật đáng ngờ về nguồn cội, tác phẩm này lại làm nổi bật vấn đề bản sắc ở phương diện mà Lisa Lowe gọi là “chân trời của những khác biệt”.
Pablo nheo mắt, thở ra một hơi thật dài, và sau vài giây đồng hồ chuyên chú, ném đồng xu vào mục tiêu. Đám đông giương mắt nhìn theo dồng xu đang vẽ một đường cong tuyệt hảo trong không gian rồi chui tọt vào “vùng cấm địa” một cách gọn gàng.
Tôi sẽ bàn về cách tôi dùng hậu tố và chấm phẩy, đóng kín Ông Vòng Tròn bằng một nét bút, xé tranh vải từ tuờng, ghép vào nàng, cùng trải những tư duy giống nhau cùng một lúc, ghi chúng vào lá sơn trà…
Naguib Mahfouz, người từ trần cách đây hơn một tuần, ở tuổi 94, đã siêu việt vị thế của một nhà văn tên tuổi để trở thành một linh hồn thời đại của toàn Ai Cập. Những nhân vật trong tác phẩm của Mahfouz đã trở thành từ vựng trong đời sống thường nhật…
I asked him in amazement, “Who are you, sir?”
He answered with surprise, “I am forgetfulness. How could you have forgotten me?”
Lũ bọ chét cũng rất đáng ghét. Khi chúng nhảy múa lăng xăng bên dưới trang phục của ai đó, quả thật bọn chúng dường như nhấc cả quần áo người đó lên.
Âm thanh của bọn chó khi chúng đồng thanh sủa liên hồi thì đáng ngại và đáng ghét.
eating my way into memory a moth
I remember
every delicious sliver of rice vermicelli
every succulent dumpling
every slurp
Chàng bước qua cổng, đi vào phòng khách ngồi xuống. Nữ chủ nhân rót một ly nước cam đặt trước mặt chàng. Chàng cám ơn và thầm nghĩ giá được trà ngon mới pha thì hay biết mấy. Có lẽ nàng đã quên mất rằng chàng vốn thích uống trà nóng. Tay nàng cũng cầm một ly nước, nước đun sôi để nguội.
Tôi đã trở về. Tôi tản bộ qua sân và nhìn xung quanh. Đây chính là sân nhà của cha tôi. Vũng nước vẫn nằm đó. Những đồ nghề cũ, không dùng nữa nằm ngổn ngang làm trở ngại đường lên bậc thang. Con mèo đang phục kích cái gì đó trên hành lang. Một tấm vải rách từng quấn quanh cây gỗ đang phất phơ trong gió.
Tên tục là “spinach” nhưng tên Latin huy hoàng là Spinacia Oleracea thuộc họ rau chân ngỗng
Sướng chỉ là mặt nạ của nỗi khổ rơi xuống Giống hệt như khi tiếng cười anh cất lên thường đầy nước mắt Rồi thế nào nữa? Nỗi sầu khổ càng khắc sâu trong anh bao nhiêu
Ðỗ Lê Anh Đào chuyể̉n ngữ
dù cuộc điều tra ký ức
có kỹ lưỡng làm sao
lúc nào cũng sẽ có sai sót
trong câu chuyện của kẻ di dân
nó chưa đủ nếu ta chỉ hỏi:
có mất đất …
Trần Tuệ Quân chuyển ngữ
Cửa tiệm có nhược điểm. Nó nằm ngoài rìa của Little Saigon, khuất trong góc một khu buôn bán cách đường Magnolia mấy lô đất. Hầu như không có tên …
Lê Thị Thấm Vân chuyển ngữ
Sự dị biệt giữa thi ca và tu từ
là
sẵn sàng để giết
chính mình
thay vì con cái mình.
Tôi bị kẹt trên sa mạc của những …
Nguyễn Nguyệt Cầm chuyển ngữ
Khi cảm thấy cú giật do bánh xe máy bay chạm mặt đường băng, anh ngồi thẳng lên một chút. Qua cửa sổ, anh nhìn thấy một đường băng rộng, …
Chân Phương dịch
Đọc Fake House của Đinh Linh: Tự Sự Về Những Vỡ Vụn Xuyên Quốc Gia (1)
Văn chương người Mỹ gốc Việt nằm bên rìa xã hội Hoa Kỳ. Mối quan hệ của nó …
Trịnh Thanh Thủy chuyển ngữ
Edwidge Danticat sinh năm 1969 tại Port-au-Prince, Haiti. Năm 12 tuổi cô định cư tại Brooklyn, thành phố New York trong một cộng đồng đa phần là người Mỹ gốc …
Phạm Thị Ngọc dịch theo nguyên tác The Third and Final Continent
Tôi rời nước Ấn năm 1964 với mảnh bằng kinh tế và số tiền, tương đương với thời buổi đó, là mười đô-la …