

Bến tối – I
♦ Chuyển ngữ: vi lãng ♦ 0 bình luận ♦ 17.09.2018
Trong đêm không cùng tận, trong bóng tối thẫm ướt
Tôi mặc áo quần trắng, toả sáng
Giữa những lá đen rơi rớt
Giữa những trăng đèn đường đầy dẫy côn trùng.
Tôi đang đi giữa rừng cây màu xanh ngọc
Trong đêm không cùng tận. Tôi băng ngang
Phố và biến mất quanh góc tối.
Tôi rực sáng qua công viên, trên đường
Đến nhà ga nơi những người khác đang đợi.
Chốc nữa chúng tôi sẽ đi qua vùng tối không âm,
Lửa dẫn đường chúng tôi trên địa hình khổ đắng
Của đêm không cùng tận. Tôi đang mặc
Bộ áo quần hơn hẳn mặt trăng, sáng thuần khiết
Khi tôi đến nhà ga nơi nhiều người
Đang thì thầm bảo nhau, rằng mặt trăng
Cũng chẳng trở ngại gì hơn những thứ khác,
Rằng nếu ai đó thấy mệt, sẽ được đôi cánh
Chẳng hao tốn nhiều, hay qua bán buôn vũ khí,
Rằng lề lối cũ vẫn dùng cho những kẻ
Sắp lên đường, rằng điều tốt nhất là hãy sẵn sàng,
Vì tro tàn thân xác chả có giá trị gì và chỉ được bấy nhiêu.
* Tập thơ Bến Tối (Dark Harbor, 1993) của Mark Strand là một bài thơ dài, gồm bài tựa ‘Proem’ và 45 bài đánh số từ I đến XLV.
bài đã đăng của Mark Strand
- Trắng - 28.11.2018
- Những câu cho mùa đông - 05.10.2018
- Bến tối - I - 17.09.2018
- Sạm trăng - 11.07.2018
- Bảy bài thơ - 25.05.2018
- Bất cứ nơi nào… ♦ Để không bỏ lỡ… - 30.01.2013
- Sách Chỉ Nam Thi Ca Mới - 22.06.2010
Phần Góp Ý/Bình Luận