11 giờ 45. Trà, cà phê đen, hai con mắt khép, không đủ sức vực dậy.
Tháng tám sập cửa, tháng chín xôn xao lá khai trường chiêng trống động. Nước sôi, chờ, thêm tách café. Tần ngần ngó, đại lộ Exelmans, có gì lạ.
Người giữ trẻ đẩy xe đi trước, lững thững. Sau lưng, bé gái đạp xe té lăn trên đường, khóc. Có phải con bà không? Quay lại, là chị thằng bé…
Nước sôi réo, café chờ. Nắng mềm trên cây, gió vỉa hè loay quay. Ngày 09 tháng 09 năm 09, duy nhất, cho một thế kỷ. Con có sao không? Người giữ trẻ chăm chắm mắt, quên, thằng bé trong chiếc xe, hai mươi thước phía trước. Sao lại có thể tin giữa một thế giới thế này?
Exelmans, New York, London… không đủ an toàn…
Boulevard Exelmans, quận 16. Khu nhà giàu, oke giá, không rẻ. Đi xe bus, điện thoại xịn. Lời phí, chuyện xe cán chó, mưa bên này, gió bên kia. Kiếng Gucci, túi L.V., thơm Chanel, Guerlain, Lancôme, Nina Ricci, Gauthier. Tội, lận bận quên chưa tắm sáng.
Cho ngày 9/9/2009
.
Gửi các bác Đặng Tiến ,Đỗ Xuân Tê và Đứa Bé :Quả thật, khi đọc câu xuất của bác Đặng em cũng chỉ nghĩ là góp vui (Phiên phiến và rất bạn bè,,ĐT) và mạo muội “đối” .Được người xuất chỉ giáo ,em biết ơn lắm lắm! Vẫn biết “xuất đối dị” nhưng em cho rằng Cái xuất này chẳng dễ! Có nhiều câu đối lưu truyền cũng bắt đầu sự là tình cờ mà có. Với câu này chắc chắn không phải thế! Chữ là thế! Đời chắc cũng thế! Các bác đã “mổ xẻ” em không bàn thêm!
@Bác Đứa Bé:Em nghĩ bác chẳng “bé” nổi như tên. Bác mà là giáo viên dạy em, chắc quanh năm em xơi ngỗng! Thật sự bác là M.C của cõi chữ! Đa tạ!
Ở trên,hình như em và bác Đỗ chỉ làm vừa lòng bác Đặng có một nửa. Bác Đứa Bé chẳng làm mất lòng ai, lại vẹn đầy.
VÀNG- BẠC -ĐỒNG với NGÀY- THÁNG -NĂM. CHÍN VỚI TÁI. Chà chà, cái câu KHÔN VĂN AI, DẠI CÂU ĐỐI chẳng còn tác dụng chí ít trong lúc này!
Đa tạ các Quý bác!
Tái giá. Gửi anh Đứa Bé:
Phở tái, thịt tái, giá không tái.
Vui thôi,
Đặng Tiến.
Kính Quý Anh Đặng Tiến, Đồ Nghệ Gàn, Đỗ Xuân Tê !
Câu đối hay và sống vì chưa chắc nó đã là giản đơn câu chữ. Trận đồ tinh linh ! Cuộc cờ tàn mới phân thắng bại. Dù thắng hay bại, cũng là tàn mà không phai. Đứa bé mạo muội góp mấy lời :
1) Ngày chín, tháng chín, năm không chín : ngày tháng năm để mở đầu một trang thư ( hay là một trang đời ), chữ “chín” vượt qua giới hạn của con số và thuộc tính ( của trái cây hay một nồi cơm hề ). Chữ “chín” hình như lại thuần Việt – khó tìm được chữ hay để đối. Anh Đỗ Xuân Tê đối thành : “Lòng chín, gan chín, thịt chưa chín”. Lấy “chín” để đối với “chín”, đắt ! Mạo phép, có nên thay chữ “gan” bằng chữ “dạ” không hả Anh ? Ngày thuộc tháng, lòng phụ dạ.
2) Đồ Nghệ Gàn có 2 câu đối đắng đót quá chăng ? “Máu sôi, người sôi, nước sắp sôi” có vẻ chuẩn về ngữ nghĩa hơn câu “Tuổi xanh, đầu xanh, mồ đã xanh”. Máu – Người – Nước ! Đặc sệt Cu Đơ. Nhưng, Đứa bé thấy, câu “Tuổi xanh, đầu xanh, mồ đã xanh” thâm u hơn. Chỉ tiếc là, phải chăng vì lý do khó nói nào đó, mà Đồ Nghệ Gàn bỏ chữ “Mả” để thay miễn cưỡng bằng chữ “Mồ” ? Tiếc cho câu “Mèo mả gà đồng” dư đất dụng võ mà thiếu chỗ để chôn!
3) Đứa bé kính góp vui chút đỉnh cùng Quý Anh :
“Vàng tái, bạc tái, đồng tai tái”
Mấy lời Đứa bé kính gởi Quý Anh !
Gửi Đồ và Đỗ:
1.Chữ “sôi” của Đồ rất đắc. Mình gợi ý:
“Dầu sôi, nước sôi,huyết cũng sôi”,
thì chữ sôi có hai nghĩa, đối với chữ chín hai nghĩa.
2.Câu của Đỗ, đảo ngữ, thâm trầm hơn:
” Thịt chín, lòng chín, gan chưa chín”.
Những chữ thịt, lòng, gan, cũng hai nghĩa.
Cuối tuần, ham rong chơi,
Vui phiên phiến , rất bạn bè,vậy thôi.
Đặng Tiến
đàn em xin góp đối cho vui.
lòng chín, gan chín, thịt chưa chín
đxt
Xin đối vế xuất hay của Đặng Tiến:
1. MÁU SÔI, NGƯỜI SÔI, NƯỚC SẮP SÔI..
2. TUỔI XANH, ĐẦU XANH, MỒ ĐÃ XANH..
Câu đối xuất hay:
Ngày chín, tháng chín, năm không chín..
Đặng Tiến