Trước Jesus – Thích Ca – Mahomed
Tôi sinh ra là một cây thông
Một sớm mai
hạt giống nẩy mầm
Hai lá mầm xanh đẫm ướt sương đêm
Run run thở gió ban mai
hơi thở đầu đời
Tắm ánh nắng trời
Ánh sáng – Ðất – Nước
Nuôi tôi lớn lên
…………………………………….
Ngày qua- Tháng qua
Tôi là cây thông thiếu niên
Năm qua – Tôi trưởng thành
Tôi trổ hoa gởi hương theo gió
Hoa sinh trái duy trì giống dòng
Tôi sinh ra là một cây thông
Không cần đức tin như con người
Không cần Thượng Ðế
Tôi sống giữa thiên nhiên
Không dối mình lừa người
Ðầy sinh lực – Tự tin
Mùa Xuân ra hoa
Mùa đông tắm tuyết
Mùa thu kết trái
Mùa hè tắm nắng
Bao thế hệ con người sinh – diệt
Bao thế hệ lịch sử thăng trầm
Tôi vẫn đầy sinh lực
Cây thông sáu ngàn năm – sừng sững
Một ngày … xa xôi nào
Rễ tôi không hút được nước
Lá tôi không thở được ánh trời
Tôi yên tâm chết trong kiêu hãnh
như một cây thông
Tôi không cần ai làm lễ
Tôi không cần chôn cất
Thịt da tôi thơm lừng
Thân xác tôi khô
Con người xẻ ra
Tôi thành chất đốt
Tôi cho nhiệt lượng
Làm chín nồi cơm
Làm chín nồi khoai
Tôi hóa ra tro than làm phân cho đất
Làm tốt những mầm cây
Tôi hóa thân trong một thế hệ thông mới
Tôi sống
Và chết
Kiêu hãnh
Như
MỘT CÂY THÔNG
Sáu ngàn tuổi
(Nhân chuyến đi du ngoạn National Park-Bắc California)
Một bài thơ thật hay! Cám ơn tác giả.
Ước gì “Kiếp sau xin chớ làm người…”