- Tạp Chí Da Màu – Văn chương không biên giới - https://damau.org -

Tức cười đến chết

Majid Kavousifar không ngăn nữa được khi anh bước ra cái quảng trường chói chang.

“Dại gì mà dại thế!” anh bật cười trong khi nheo mắt nhìn ra ngoài nắng. Hai cái cần cẩu đã đợi sẵn và đám đông hiếu kỳ tụ tập từ lúc nào. Majid liếc mắt về phía Hossein là thằng cháu, đang được sửa soạn như là cô dâu. Dại gì đâu, đã sang đến được Abu Dhabi, tự nhiên lại vào sứ quán Hoa Kỳ xin tị nạn. Vậy là nó gọi công an địa phương đến và giao cho họ liền, chứ nào nó có bảo, tao không nhận cho mày đi Mỹ, thì thôi, chú cháu tôi đi về tắm biển đã sao.

Anh bước về phía cái cần cẩu, người ta coi cũng đông dữ, anh cười chào mọi người lịch sự. Leo lên được cái ghế đẩu cao, may mà có mấy ông công an đỡ chứ không thì xém té bổ nhào. Trong đám khán giả, con bé năm ba tuổi mặc bộ đồ hồng đứng ở hàng đầu trố mắt ra nhìn coi xinh tệ. Majid đưa tay ra vẫy nhưng mấy cha nội này làm khó, còng cả hai bàn tay quặt phía sau lưng.

Hello cưng, hello mọi người, anh còn cười khi họ đẩy anh ra khỏi cái ghế đẩu, hỏng cẳng thế này thì té chết, may mà có cái giây thòng lọng giữ ở cổ để mà còn ò e Rô-be đánh đu.

majid-1

majid-2

majid-3

majid-4

majid-5

majid-6

majid-7

majid-8

Majid Kavousifar và người cháu là Hossein Kavousifar nổ súng giết thẩm phán Hassan Moqqadas tại Iran vào ngày 2 tháng 8, 2005 khi ông vừa rời tòa án. Ông Moqqadas là người thụ lý nhiều vụ án chính trị và nổi tiếng nhờ câu phát biểu “Có nhiều người tôi đã ra án xử tử trước khi tôi cần nhìn đến hồ sơ”. Sau đó hai sát thủ này chạy sang Tiểu Vương quốc Ả rập Thống nhất ở cạnh bên để trốn nhưng bị Hoa Kỳ giao cho công an khi vào sứ quán xin tị nạn. Sau 8 tháng tù ở địa phương , họ bị trục xuất và dẫn độ về nước.

Đúng vào ngày giỗ lần thứ nhì của ông Moqqadas, Majid Kavousifar, 28 tuổi, và người cháu Hossein Kavousifar, 24 tuổi, bị mang ra hành quyết ngay tại nơi họ đã từng phạm tội ám sát.

Đỗ Kh.

bài đã đăng của Đỗ Kh.