tôi cầm những khoảng trống trong tâm hồn
ném vào trong khoảng trống của gió mùa
những khoảng trống đan vào trong những khoảng trống
tạo nên những âm thanh như tiếng khóc
những tiếng khóc cố gắng dồn nén
chen lấn xô đẩy trong tiếng khóc chật chội vô cảm
những loại cảm xúc xanh trắng đỏ và tím
cứ mải miết xô đẩy và dồn nén
lâu rồi những trò chơi đại loại như vậy
cũng trở nên nhàm chán
như một loại tình yêu không có gì sôi nổi
rốt cuộc rồi cũng trở nên bình thường
những người yêu nhau như vậy không thấy đau đớn gì
nhưng khi nhìn sự hạnh phúc của họ thì cảm thấy khó chịu
hay có khi sự cố gắng hạnh phúc cũng là một hành động trả thù
hay đại khái là tìm cách chạy trốn cái cảm giác trống vắng
dù thế nào đi nữa thì cũng cảm thấy không vui
chiều nay khi ném những khoảng trống vào trong khoảng trống
nghe tiếng than vãn não nề của nó
để thấy mình vẫn còn sống với cảm xúc
nói vậy thôi chứ những khoảng trống chết tiệt ấy
vẫn cứ ray rứt hành hạ trái tim già cỗi của mình
như nháy mắt trêu ghẹo mình
rằng đêm nay sẽ dài hơn đêm qua một chút
cố gắng không giúp đỡ được gì
vì càng cố gắng sẽ lại càng thêm thảm hại
thôi thì hãy cố gắng bình thường
như vừa có một đám tang vậy thôi
.