Trang chính » Sáng Tác, Truyện ngắn Email bài này

cây du thứ mấy trên thế giới

tặng Cookie

Elm painting

Tưởng là ở rất xa, tuy nó lan tràn khắp thế giới, nhưng chỉ nằm ở các biên giới thôi. Tưởng nó chỉ thuộc về một thành phố khác, với ấn tượng tàn khốc và ma quái, nhưng luôn biệt lập, cách ly. Tưởng nó đau đớn làm sao. Hóa ra nó đến âm thầm, êm ru, thua cả một vết muỗi đốt, một phát kiến cắn. Có điều ghê là nó thật gần, thân hơn mọi người thân. Nhất là lúc nó áp sát vào người mình, tì lên mình, chui vào mình.

Thì nó đã đến. Lúc đó ngoài cửa sổ có một cây du yếu ớt, màu xanh non, chao đảo giữa những luồng gió đầu hạ. Cây du đứng đó thật lạ, là điểm nối giữa căn phòng có cửa kính và lối đi sâu hun hút theo tầm mắt thả dài. Cây du cùng tuổi với thằng bé mà có ai hay. Thằng bé đang nghĩ về nó. Và cơn đau lên. Sự hung ác bấu vào cuống họng, để lại những dấu kim bầm như móng nhọn và những tràng ho không ngừng. Khi đến, nó thọc nguyên bàn tay vào thực quản và thằng bé quặn mình xuống, thốc ra một thứ nước loãng màu xanh nước hồ, màu lục của những hồ bơi đóng rêu. Thằng bé trôi trên hồ bơi, nằm ngửa dập dềnh. Có tiếng xôn xao chung quanh, cơn ngủ tràn tới. Mi mắt nó chỉ còn đọng lại màu xanh của dòng nước và màu xanh cây du.

Không biết điều gì xảy ra khi màu xanh bị xé toạc, xé ngang óc thằng bé. Một động lệnh phát tán. Những ngón tay luồn vào dưới trán, dưới hộp sọ, nhào khuấy lên, vầy vọc. Đầu nó óc ách dạng lỏng. Thứ lỏng nhũn sền sệt như bột sữa. Những đứa trẻ hôn mê khi bú sữa. Nó đang hút tuồn tuột chất óc lỏng trong sọ. Cảm giác có người hút óc mình thật đã, như tuôn hết độc, như thải ra, như bài tiết vung vãi. Thằng bé nói nhỏ, thì thầm van vỉ “hút nữa đi, hút nữa đi, hút hết đi.” Tiếng cầu khẩn rên rỉ. Nó nghe được mệnh lệnh thằng bé trong cơn mê. Nó vươn dậy, từ thứ chất bổ dưỡng trong đầu thằng bé, tỏa ra khắp nơi như cái bóng phủ đầy mặt đất với những rễ cứng đâm sâu vào đầu.

Nó trở thành một bầy đàn chuyên hút óc người.

Bây giờ là chúng, số đông.

Những con vật đi băng băng qua những cánh đồng miền trung mỹ. Chúng đổi màu từ trắng qua đen. Khi trời sáng chúng đen thui như bị quay cháy thiêu. Khi trời tối chúng trắng toát như vải trải giường. Chúng ngả sắc xám ngoét khi trời âm u. Chúng đi băng băng qua rừng cây du. Chúng đạp ngã rạp cây cối trên đường đi của chúng. Những cây du nằm ngả, chảy nhựa xanh lênh láng mặt đất. Những con vật dẫm đạp lên bằng thể lực điên cuồng. Khi chúng đi khỏi thì những cây du nằm ép dẹp trên đất như những bạt vải trắng toát. Một bạt vải bay lên là đà, úp vào mặt thằng bé, giữ hơi thở nó lại, đẩy hơi thở của nó vào lại trong người nó. Nhốt kín hơi thở nó.

Cả rừng cây du đã thu lại thành khẩu trang úp chụp thằng bé. Nó mơ những giấc mơ thiếu không khí.

Thằng bé thấy bầy đàn tiến vào phòng, ngồi quanh giường, lảo đảo. Chúng đã đến và chui vào bên trong bằng mọi ngả trống, môi miệng, mũi, lỗ tai, khóe mắt, lỗ đít và những lỗ chân lông. Những con vật bốn chân đang đi lại trong người mình. Móng chúng cào vào thành vách. Chúng là những con vật không đầu. Những cái đầu rời rã, đang chảy ra một thứ sữa sệt và nhầy, màng máu chúng lan tỏa như rễ cây.

xxx

Tiếng bác sĩ nói, “…báo cáo mới của Who, ca đầu tiên vùng này, người số 1985 ở Cali, số 33.902 Hoa Kỳ, số 89. 921 thế giới…”

Những giọt thủy ngân tan ra trong ống, chảy trong sự nung nóng không ngừng nghỉ. Thằng bé lơ mơ, nghĩ who who who, mình là ai đây. Mình là nó. Nó mang hình dạng một con số, những dãy số tăng nhấp nháy liên tục, một điểm nhỏ trong một chuỗi, những chấm đỏ li ti. Nó là một ký hiệu mới, một nỗi kinh hoàng đã lan đến các biên giới, và cả thế giới đã chui vào trong mình. Liên kết thật vững chắc với mọi người. Chúng ta là một thế giới. Nó mơ hồ nhìn ra liên kết đó là gì, nhưng không gọi được tên.

“… cách ly, đưa vào khu đặc biệt…. dự đoán sẽ quay trở lại… vào mùa thu và hung hãn hơn…”

xxx

Thằng bé nằm lả, người nó rỗng, thật rỗng, không còn gì. Cây du đã chảy hết nhựa trong giấc mơ.

Hôm qua ai đã khắc những con số thống kê lên thân cây du non nớt ngoài kia?

swine flu

bài đã đăng của Đặng Thơ Thơ

Cancel


Xin vui lòng bày tỏ trách nhiệm và sự tương kính trong việc sử dụng ngôn ngữ khi đóng góp ý kiến. Da Màu dành quyền từ chối những ý kiến cực đoan, thiếu tôn trọng bạn đọc hoặc không sử dụng email thật. Chúng tôi sẽ liên lạc trực tiếp với tác giả nếu ý kiến cần được biên tập.

Lưu ý: Xin vui lòng bỏ dấu tiếng Việt để giúp tránh những hiểu lầm đáng tiếc từ độc giả trong việc diễn dịch ý kiến đóng góp. Bài không bỏ dấu sẽ không được hiển thị. Xin chân thành cám ơn.

1 Bình luận

1 Pingbacks »

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)