Trang chính » Sáng Tác, Truyện ngắn Email bài này

ĐẢNG CƯỚP BÔNG HỒNG TRẮNG

Những mảnh vụn cho phép chúng ta tham dự vào câu chuyện mà không bị nuốt chửng vào cõi vô hình.
Kroesch

Sự khép kín chật chội của một chiếc bồn tắm là nguồn an ủi độc nhất…
Sự sợ hãi làm X muốn tắm.
Raymond Carver

Phía sau vai phải của cô gái có xâm một bông hồng và một chiếc tàu chiếm diện tích của một đồng penny. Phải nhìn thật gần với thấy được con tàu! Mà nhìn gần thì không thể cưỡng lại mùi nước hoa Mưa Rừng Nhiệt Đới -Rain Forest- của cô.

Cô ta hay mỉm cười vu vơ, nhưng đôi mắt thường có một cái gì buồn lắm. Thỉnh thoảng cô còn huýt sáo như một Tomboy một điệu ca điền dã -country music- bản “Nothing At All” và tôi ngửi thoáng mùi rượu mạnh. Cô khoe tôi cô mới đi South Beach về… Tha hồ được đi chơi lang thang tới gần sáng… tha hồ uống rượu trong khách sạn với mấy người bạn gái cùng đi chơi chung!

Cô nói cô vẫn mê biển dù biển có một thời dữ… nhất là nghiện tắm một mình trong bồn tắm ngày nào không phải đi bán cà phê ở “Green Gals” và “Loliless”. Trái lại, mẹ cô thì rất sợ biển. Biển là một ám ảnh kinh hoàng đối với mẹ cô.

Bông hồng và chiếc tàu cô xăm trên vai có liên quan tới nỗi ám ảnh này.

Cô nói với tôi:

– Ở Miami, Vy có mua một cây nến trong suốt có hai con cá heo đang yêu nhau trong làn nước xanh lặng. Vy thỉnh thoảng cũng tắm khuya với ánh nến này… Chỉ tiếc một điều không có tiền đi du lịch khỏi nước Mỹ!… Chưa kể phải mặc những bộ bikini quá phơi bày, ngay cả những ngày cuối thu và đầu mùa đông khá lạnh… mùa đông còn làm mình buồn ngủ nữa… có lần mệt quá ngủ gục suýt chết chết trên xa lộ, may mà đường của Mỹ có đóng đinh không thì tiêu! Mỗi sáng mùa đông đến tiệm phải dùng heater hơ tay, hơ ngực mới chịu nổi… khổ nhất là không biết hút thuốc lá mà sáng ra đã phải châm thuốc lá cúng ông Địa và pha cho ông ta một ly cà phê sữa nữa… riết rồi bây giờ nghiện nicotine!

Vy phải nhai kẹo cao su liền liền để đỡ nhàm chán… Đa số đàn ông ở đây nói vớ vẩn và khôi hài tục lắm… tai nghe những tiếng đập quân cờ đến nhức óc… Vy chỉ mong cho hết giờ để được về nhà ngủ vùi hoặc tắm im lặng với cái bồn tắm và hai con cá heo cũng làm tình câm lặng…

Cái bồn tắm làm một khoảng biển thu hẹp… nhưng Vy cảm thấy thật an toàn. It’s cool to be alone sometimes! Không còn son phấn, mình cảm thấy như một baby thực sự! Không phải mang guốc đen guốc trong cao 20 phân, mình thành một thứ Barbie Doll của con nít Mỹ… so cute!

Tôi tò mò hỏi:

– Bông hồng và con tàu Vy xâm có ý nghĩa gì?

– Chuyện nó hơi dài dòng… bông hồng là một kỷ niệm khó quên, kỷ niệm sợ hãi nhất trong đời Vy… Mẹ Vy trồng cả một vườn hồng bạch để cảm ơn Đức Mẹ, cũng để nhắc nhở Vy là mình đang được tự do và an toàn ở Mỹ này… Anh biết không, may mà mẹ và Vy không bị đảng cướp Bông Hồng Trắng giết hay hãm hiếp… Chúng giết toàn bằng mã tấu… rồi để lại một bông hồng trắng bằng giấy hoặc Plastic!

Mẹ Vi kể… có cô bạn học cùng lớp thời trung học tìm đường vượt biên bị mất tích… sau dân làng khám phá cô đã bị băng cướp Bông Hồng Bạch chặt người cô thành từng khúc… Lúc chó trong làng tha thịt xương cô rải rác họ mới biết! Nhờ có chiếc áo mưa vàng và cái thẻ căn cước bọc nhựa của cô! Tụi nó hoành hành từ Phan Rí trở ra, anh ạ!…

Gia đình Vy lênh đênh trên biển động đến mấy ngày mới đến được đảo KuKu. Nhưng đến KuKu lại bị một phen hoảng hồn! Chẳng thấy một cái ghe cái tàu nào cập bến. Như một đảo hoang không người.

Sau mới biết họ được chuyển tới Galang hết rồi ! Cuối cùng rất may gia đình Vy được một đám lính cầm AK- lại AK mới chết chứ! đến- đón tụi Vy tới Galang.

Ở đó một năm thì được sang Mỹ! Mình chẳng tính được gì hết. Trời tính cho mình thôi! Vy luôn luôn đeo hình Đức Mẹ trên cổ là thế, anh ạ!…

bài đã đăng của Nguyễn Tiến Đức

Phần Góp Ý/Bình Luận


Xin vui lòng bày tỏ trách nhiệm và sự tương kính trong việc sử dụng ngôn ngữ khi đóng góp ý kiến. Da Màu dành quyền từ chối những ý kiến cực đoan, thiếu tôn trọng bạn đọc hoặc không sử dụng email thật. Chúng tôi sẽ liên lạc trực tiếp với tác giả nếu ý kiến cần được biên tập.

Lưu ý: Xin vui lòng bỏ dấu tiếng Việt để giúp tránh những hiểu lầm đáng tiếc từ độc giả trong việc diễn dịch ý kiến đóng góp. Bài không bỏ dấu sẽ không được hiển thị. Xin chân thành cám ơn.

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)