Trang chính » Sáng Tác, Thơ Email bài này

Sống chậm

 

 

 

Mô tả nỗi hy vọng
Bằng màu xanh của cỏ
Mùa hè cỏ mọc đầy
Dọc theo đường phố nhỏ

Tôi lái xe mỗi ngày
Qua đường rầy xe lửa
Đôi khi dừng nghe ngóng
Tiếng còi tàu rực rỡ

Khi ra ngoài hiên vắng
Rảnh rỗi nhìn trời mây
Cũng thấy mình lặng lẽ
Tựa như đêm sang ngày

Tôi thỉnh thoảng ngồi hát
Nghe giọng mình nhịp lơi
Tiếng vĩ cầm tan nát
Rơi chầm chậm trong đời

Mai đây tôi về đấy
Con đường xanh xao nằm
Một chút gì yên tĩnh
Đã qua rồi trăm năm

Không còn ai để hỏi
Người đi khuất chân trời
Còn lại trong im vắng
Một nụ cười xa xôi

 

 

 

.

bài đã đăng của Trần Nguyên Đán

Phần Góp Ý/Bình Luận


Xin vui lòng bày tỏ trách nhiệm và sự tương kính trong việc sử dụng ngôn ngữ khi đóng góp ý kiến. Da Màu dành quyền từ chối những ý kiến cực đoan, thiếu tôn trọng bạn đọc hoặc không sử dụng email thật. Chúng tôi sẽ liên lạc trực tiếp với tác giả nếu ý kiến cần được biên tập.

Lưu ý: Xin vui lòng bỏ dấu tiếng Việt để giúp tránh những hiểu lầm đáng tiếc từ độc giả trong việc diễn dịch ý kiến đóng góp. Bài không bỏ dấu sẽ không được hiển thị. Xin chân thành cám ơn.

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)