đó là bài thơ phi hư cấu
làm sau nửa đêm bên nắp cống
thử nghiệm sặc mùi thuốc lú thuốc lẫn
cùng mùi mục rữa bốc hơi như làn khói lam
lan man từ lục phủ ngũ tạng thành phố
trần trụi dưới ánh đèn đường huyễn ảo
nhục cảm sinh động nồng nàn
nàng nồng cháy đốt sáng đêm đen
thăm thẳm sâu tưởng chừng mãi mãi
không bao giờ đụng mặt ban ngày
·
đó là bài thơ phi giao hưởng
làm trước nửa đêm trên ban-công
đào kép hết hơi phấn son nhòe nhẹt
thêm một suất nhọc nhằn trên sân khấu
hòa quyện trong miền thủy mặc
trong nỗi đau một thời không quên
dưới ánh đèn màu chao đảo
con hình cái bóng chập choạng lung linh
mù mờ suýt té dập mặt sứt môi
̶ ̶ thêm một suất một suất nữa ̶ ̶ nghe rõ chưa?
·
̶ ̶ không phúng dụ! ̶ ̶ đã rõ chưa? got it?
đó là bài thơ tận hưởng sự phi lý đời thường
đôi khi là bài thơ ngây ngô ngợi ca lẩu mắm
đôi khi là bài nhạc rap tán nội tạng phá lấu
không phải là bài tụng ca lãnh tụ phao câu
không phải là bài tán dương tập đoàn hủ lậu
không phải là mấy câu vè khuyến mãi
cà-phê chồn cà-phê chuột thuốc tể cứt dê
nàng ậm à ậm ờ đã đời rồi cuối cùng nóng ruột
đứng dậy nắm tay kéo hắn về phía lối ra
̶ ̶ gì cũng được whatever whatever.