Trang chính » Sáng Tác, Song ngữ, Thơ Email bài này

THEO TỪNG CÁCH RIÊNG | VÀ NGÀY THỨ TÁM ĐỨC CHÚA TRỜI MINH XỬ VỤ LY HÔN

♦ Chuyển ngữ: 0 bình luận ♦ 10.10.2020
a_thumb.jpg

a

Desolate ocean/Đại dương hoang tàn
50cm X 70cm, sơn dầu vải bố. Trần Thị NgH

THEO TỪNG CÁCH RIÊNG

Cha tôi là loại hoa từng được dùng trang trí bàn thánh thể trong lễ đăng quang của các vị vua chúa, giờ chỉ nở ở tiệm tạp hóa như hoa cài áo dạ tiệc bán cho học sinh lớp mười một.
Cha của cha tôi là một lần đi buôn lỡ chuyến đành phải trèo đèo lội suối, hàng hóa hư thối cả trong cuộc hành trình.
Mẹ của cha tôi là một nhà máy điện lực ven biển, phả hơi nóng vào các dòng nước cạn, xua bọn lợn biển ra khỏi lộ trình di cư bình thường của chúng.
Mẹ tôi là một đô thị có lịch thu gom rác hỗn loạn, đường phố tràn lan gấu mèo xé toạc các túi rác to phồng vào buổi chạng vạng
Mẹ của mẹ tôi là cái xô từ thiện của Đội Quân Cứu Thế nhặt nhạnh lềnh khênh cúc áo và đồng cắc ngoại tệ.
Ông ngoại tôi là cái tủ lạnh nhà bếp dán đầy tem phiếu giặt khô đã quá hạn và thực đơn mang đi của những nhà hàng đã thôi kinh doanh.
Trước khi qua đời, bà cô duy nhất của tôi là một trang lẻ loi xé ra từ tập bản đồ chỉ đường đã rách nát, đường cao tốc dễ bị nhầm là những dòng sông.
Tôi có bốn ông bác, mỗi người là giờ làm phụ trội chắt bóp từng xu để tậu cho con trai mình bản sao chiếc áo đội tuyển của một cầu thủ bóng rổ quốc gia vốn sẽ được chuyển nhượng tuần lễ sau Giáng Sinh.
Em trai tôi là một hạt cười có phần thịt ngọt nhốt trong cái vỏ không chịu tách môi cười khi nướng.
Chị tôi là cánh tay có hình xăm lời một bài hát mà ban nhạc đã bỏ không thèm chơi và thề sẽ chẳng bao giờ chơi.
Hình ảnh tôi phản chiếu qua gương là cọng cỏ phấn hương bám rễ trên một mảnh củi rều trôi giạt, cành nhánh héo úa trong nắng triền miên, hạt mầm lả tả trong đại dương hoang tàn.

 

EACH IN ITS OWN WAY

My father is a type of flower that once adorned the coronation alters of Kings, but now blooms in grocery store corsages purchased for junior proms.
His father was a trade expedition that missed the trailhead and was forced to clamber across mountains and marshlands, its cargo rotting en-route.
A coastal power plant, my father’s mother spells heat into shallow waters, luring manatees off their normal migration routes.
My mother is a metropolis with a confusing trash collection schedule, streets overrun with raccoons tearing into swollen garbage bags at dusk.
Her mother was a Salvation Army collection bucket filled with buttons and bits of foreign currency.
My maternal grandfather is a kitchen refrigerator covered in expired dry cleaning coupons and take-out menus for restaurants no longer in business.
Before she died, my only aunt was a single page torn from a worn road atlas, its highways easily mistaken for rivers.
I have four uncles, and each is the hour of overtime a man works to afford a replica jersey of an NBA player who will be traded a week after Christmas.
My brother is a pistachio whose sweet flesh is sealed inside a shell that refuses to split when roasted.
My sister is a forearm tattooed with lyrics to a song the band has since disowned and vows never to play again.
My own reflection in the mirror is a stalk of ragweed rooted on a piece of driftwood, its limbs withering in the incessant sun, seeds scattering into the desolate ocean.

 

VÀ NGÀY THỨ TÁM ĐỨC CHÚA TRỜI MINH XỬ VỤ LY HÔN

 

Ngài ban cho mẹ tôi tất cả sông, suối, kênh, rạch trên thế giới, trong khi cha tôi được phần biển, hồ, phá, vịnh, đồng bằng, đầm lầy.
Sau khi kể lể về tình yêu của mình dành cho đàn bướm chấp chới đôi cánh như thủy tinh lung linh, ca khúc nỉ non của bọn ếch nhái trong các lùm cây và phần mọng nước ngọt lịm ẩn trong những trái chanh dây, mẹ tôi cầu xin quyền có được những khu rừng già,
cha tôi đồng ý để dành quyền thụ hưởng những ngọn núi khoác dải lụa mây và các quả đồi xúm xít quanh chân núi tíu tít lũ chim lam.
Họ lần lượt tính đến các tòa nhà chọc trời và hệ thống dẫn nước, phế tích Aztec vùng Trung Mỹ và cột đá phấn ở bãi đá cổ Stonehenge, mọi thành tựu kiến trúc đều được chia đôi.
Thậm chí các thứ nhỏ nhặt cũng được cân phân, nhạc lễ ẩm thực của Đức, chân ngôn Thiền Tông, công thức làm bánh nướng chảo, và những giả định đầy tranh cãi về nguồn gốc của động tác đập tay
đều được sắp xếp rạch ròi phần nào của ông phần nào của bà.
Khi ngày lụi tàn, cuộc tranh chấp càng thêm căng thẳng. Luât sư phải can dự để cùng phân xử
làm thế nào mà cha tôi vẫn giữ được chủ quyền nhạc rock,
trong khi Đức Chúa Trời lại ban cho mẹ tôi quyền sở hữu tất cả trống, đàn.
Sôi sục, cặp vợ chồng đã-từng-yêu-nhau gần như ẩu đả
khi mẹ tôi xin được ban cho âm thanh xé gió của viên đạn đồng,
do biết quá rõ cha tôi vô cùng háo hức đi săn lợn rừng và bò rừng sau khi bị vợ cấm tuyệt chuyện man rợ này trong suốt những năm chung sống.
Để đáp lại cha tôi thuyết phục Đức Chúa Trời xin Ngài cho mình độc quyền về những tư thế làm tình trong dâm thư Kama Sutra, đồng thời mong Ngài dành cho mẹ tôi bọn chí rận, các vết sẹo lồi và mụn sinh dục.
Đêm càng lúc càng khuya và Đức Chúa Trời sai thiên thần đi mua cơm Tàu mang về trong khi Ngài kiểm qua danh sách các thứ mà cha mẹ tôi không còn có thể chia chác gì đươc nữa.
Tiếng xì xì của cụm lửa trại bị tạt nước, mùi cay nồng từ món xúc xích đang được rán xèo xèo, những động từ trong ngôn ngữ Papua, đồng cắc của bọn hải tặc và tất cả các giai đoạn sáng tác của Picasso, hãy còn quá nhiều thứ để chia đôi –
thậm chí những hạt bụi li ti trôi lênh đênh trong bóng râm của phòng xử án, nơi tôi đang ngồi chờ tên mình được gọi.

 

AND ON THE EIGHTH DAY GOD SETTLED THE DIVORCE

He awarded my mother all the world’s rivers, streams, creeks and channels, while my father got the lakes, lagoons, oceans, deltas, gulfs and swamps.
Citing her love of butterflies that float on stained-glass wings, the songs of tree frogs and sweet juices sealed inside passion fruit, my mother requested the jungles,
to which my father agreed in exchange for rights to the cloud-shawled mountains and the bluebird-filled hills scrambling at their feet.
Sorting through skyscrapers, aqueducts, Aztec ruins and the chalky pillars f Stonehenge, every achievement of architecture was divvied up.
Even the smallest items had to be considered and German drinking anthems, Zen mantras, pancake recipes, and competing theories on the origin of the high five
were organized into separate his and hers piles. As the day wore on, discussions grew tense. Lawyers came in to sort out
how my father could retain ownership of rock music while God let my mother have all the drums and guitars.
Temper flared, and the once-in-love couple nearly came to blows when my mother demanded the sound a bullet makes blasting through the breeze,
knowing full well how much my father looked forward to hunting boars and bison after she’d forbidden it as barbaric during their marriage.
In response, my father lobbied God for sole rights to every position in the Kama-sutra, while asking Him to leave my mother all the lice, wets and genital-plaguing warts.
Midnight crept closer and God sent the angels for Chinese take-out as He trudged through the list of things my parents could no longer share.
The smoky hiss of a campfire doused with water, spicy waft of sizzling sausage, Papuan verbs, pirate coins and all of Picasso’s phases, there was still so much to divide –
even the tiny dust motes drifting in the courtroom’s shadows where I sat, waiting for my own name to come up.

bài đã đăng của Paul Christiansen

Phần Góp Ý/Bình Luận


Xin vui lòng bày tỏ trách nhiệm và sự tương kính trong việc sử dụng ngôn ngữ khi đóng góp ý kiến. Da Màu dành quyền từ chối những ý kiến cực đoan, thiếu tôn trọng bạn đọc hoặc không sử dụng email thật. Chúng tôi sẽ liên lạc trực tiếp với tác giả nếu ý kiến cần được biên tập.

Lưu ý: Xin vui lòng bỏ dấu tiếng Việt để giúp tránh những hiểu lầm đáng tiếc từ độc giả trong việc diễn dịch ý kiến đóng góp. Bài không bỏ dấu sẽ không được hiển thị. Xin chân thành cám ơn.

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)