con chó hoang lầm lũi
giữa khu phố sầm uất bây giờ vắng lặng
tắt đèn khép cửa kéo màn
bàn ghế chồng chất ngang đầu
bao bì nhếch nhác cùng chai lon
ngổn ngang bên thùng rác quá tải
trốn dịch tránh dịch phòng chống dịch
khẩu hiệu khẩu khí giãn cách xã hội
khuấy động lũ ruồi uể oải vo ve
quanh quẩn một ngày tháng tư hanh nắng
chẳng bao lâu những con nhện giăng lưới
phủ trùm rồi nhẩn nha bắt ruồi như
siêu vi lẩn quẩn săn bắt con người
̶ ̶ ví von tinh quái đánh thức giấc ngủ trưa
của thông tin cũ trong tờ báo ố vàng
phất phơ theo gió từ thùng phế liệu
mùi nấu nướng thơm phức hòa quyện
vượt thoát khung cửa đâu đây
con chó hoang đánh hơi rồi
quay ngược về phía thùng rác
khu phố già hơn trong cơn đại dịch
thu mình chịu đựng tai ương
ngước mặt hướng về bãi đậu xe không người
qua khẩu trang tự chế
tôi thở trong gió hắt hiu biển mặn
mây trời cao xanh tím tận ngàn khơi.
.