Trang chính » Chụp và Chép, Đoản văn, Sáng Tác Email bài này

Chào những giấc mơ dễ thương

 

 

chaonhunggiacmodethuong_ttt Tháng tám ghé biển mà tâm trạng cô rối bời. Căn phòng thoáng đầy mầu sắc dễ thương phố nắng mà sao tâm trí cô lúc nào cũng dằn vặt bởi những con số.

Buổi tối, cô dỗ giấc ngủ bằng cách ban ngày chạy bộ từ ngôi nhà nghỉ mát này ra đến chợ (chỉ để mua mỗi có ổ bánh mì). Trước khi trèo lên giường cô lên xuống cái cầu thang mầu đất nhiều bận. Ai đó nói, khi cơ thể mệt thì giấc ngủ dễ chìm đắm hơn.

Sau mùa hè, cô trở về Paris, mấy con số hiện ra càng lúc càng to dần, rõ hơn. Trước sau gì cô cũng phải đi gặp họ. Họ là ai? Thẻ căn cước, hóa đơn điện thoại, mấy tờ lương, địa chỉ và số tài khoản cô đây. Cách thức đi đến đó thì dễ mà sao đôi chân và cõi lòng cô không thấy yên ổn chút nào.

Mấy năm về sau khi kinh tế khủng hoảng, cổ phiếu giảm sút, nhà cửa nợ nần ngập đầu, ai đầu tư vào địa ốc càng chết đứng chết ngồi hơn thì cô càng mơ trúng số bạo! Trúng độc đắc. Trúng 1 000 000 euros để mua lại bốn căn nhà của anh. Mua lại chứ không ham ở lại. Mua để giúp anh thoát khỏi áp lực. Đồng tiền không phải mình nặng nợ trăn trở làm nên, thì gọi là tiền “quỷ thần”! Cái gì không phải của mình thì trước sau cũng không lâu bền chi bằng mình mang giúp một người nào đó đang gặp khó khăn. Mình tặng lại điều may mắn ấy, chứ không phải mình mang cái của “quỷ thần” ấy cho người ta lãnh!

Cô nghĩ vậy đó. Rồi cô ung dung mua vé số.

Cô không muốn đi đâu xa hết. Nếu có phải đi xa thì cũng phải quay về. Cô mê cái con đường chạy từ Paris xuống biển. Càng xa thành phố không khí ô nhiễm bỏ lại sau lưng. Ở mấy ngày với không khí trong lành, hít thở cùng với mùi lá thông vậy là đủ ấm áp rồi. Vắng mặt vài ngày trong năm nhiêu đó cũng đủ làm cô nhớ. Rồi cô lại vội vã trở về tìm thành phố Paris lãng mạn. Xô bồ. Thỉnh thoảng ghé quán kêu café để không làm gì cả ngoài cái việc ngồi ngắm thiên hạ qua lại.

Bây giờ cô mới hiểu được và mang ơn anh.  Nhờ anh từ chối lần nào không thể giúp cô vay tiền bởi anh kẹt đầu tư vô nhà đất nên bây giờ cô bớt tánh ỷ lại. Bớt thôi chứ không chắc dứt.

Cô cũng tri ơn ngân hàng. Nhờ họ thông báo cho cô biết cô đã nợ ngập đầu rồi, bây giờ họ chỉ có thể cho cô mượn phân nửa số tiền cô yêu cầu thôi. Với cái tiền lãi “khách hàng ưu tú” chưa từng quỵt, cho nên đến giờ cô mới thanh toán nổi. Chứ nếu để cô mượn cao hơn thì chắc cô cũng đã phải gồng mình hơn nhiều năm tháng rồi.

Cô cần bao nhiêu lúc ấy? 1 500 euros!SongSeine4

Bốn con số để thanh toán tiền sở hữu chi phí thôi chứ có to tát gì lắm phải không? Nói là vậy, không phải ai ai cũng có sẵn trong ngân hàng số tiền ấy. Có người cho  rằng gì ít vậy, gì chỉ có bao nhiêu vậy? Sao mà sống đủ? Vậy mà ngày nay, có biết bao nhiêu người mất việc cũng chỉ có bao nhiêu đó, (đôi khi không dược đến số tiền đó), để cầm cự qua ngày.

Hôm trước cô xuống thuyền lang thang ở cầu Pont-Neuf. Người hướng dẫn viên loan báo, khi ngang qua đây quý hành khách hãy nhắm mắt lại và cầu xin cho mình một điều gì đó, rồi khi mở mắt ra, hãy đừng quên hôn người ngồi bên cạnh. Tục lệ dễ thương, biểu hiện yên bình! Cô cũng nhắm mắt lại nhưng không xin điều gì cho cô hết. Cô chỉ  xin mỗi một việc, cầu mong cho anh sớm tìm được việc làm. Khi cô mở mắt ra, bên cạnh cô không có ai là láng giềng cả mà chỉ là khung kính lạnh ngắt.

Ngoài khung kính là dòng Seine. Ngoài dòng Seine là các nốt nhạc long lanh hiện về.

Cô sợ ngồi trên chiếc thuyền to. Sợ ngộp. Sợ không gần sông nước. Nên cô chọn bước lên chiếc thuyền chòng chành mà đi. Chọn lựa đôi khi không phải là do tính cách khiêm nhường mà bởi vì sức cô chỉ có thể bước lên chiếc thuyền nhỏ khiêm tốn như vậy thôi!

bài đã đăng của Trang Thanh Trúc

Phần Góp Ý/Bình Luận


Xin vui lòng bày tỏ trách nhiệm và sự tương kính trong việc sử dụng ngôn ngữ khi đóng góp ý kiến. Da Màu dành quyền từ chối những ý kiến cực đoan, thiếu tôn trọng bạn đọc hoặc không sử dụng email thật. Chúng tôi sẽ liên lạc trực tiếp với tác giả nếu ý kiến cần được biên tập.

Lưu ý: Xin vui lòng bỏ dấu tiếng Việt để giúp tránh những hiểu lầm đáng tiếc từ độc giả trong việc diễn dịch ý kiến đóng góp. Bài không bỏ dấu sẽ không được hiển thị. Xin chân thành cám ơn.

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)