Trang chính » Chuyên Đề, Dịch Thuật, Kịch, Kịch đương đại Việt Nam & thế giới, Sáng Tác, Sang Việt ngữ Email bài này

Mặt Trăng Màu Đỏ / The Moon is Red

the-moon-is-red-vassar-production-aline-dolinh-and-scott-Szpisjak-_thumb.png

 

the moon is red - vassar production - aline dolinh and scott Szpisjak
Đỗ Lịnh Ái Linh và Scott Szpisjak trước những tranh áp phích “đỏ” sau buổi trình diễn tại nhà hát Susan Stein Shiva, đại học Vassar (tháng 10, 2017)

Lời Người Dịch: Theo một “tin đồn Đỏ” đăng trên tờ Pittsburg Press vào đầu tháng 11 năm 1957, chính quyền Nga xô dự định phóng hỏa tiễn cho bom hạt nhân nổ trên mặt trăng vào ngày 7 tháng 11 trong năm, là ngày kỷ niệm 40 năm Cách Mạng Tháng Mười của nước Nga. Tin đồn đầy đe dọa này đã là chất xúc tác cho sự hiện hữu của Dự án A119 hai năm sau đó.

Dự án A119, dưới tựa đề Nghiên cứu về Hành Trình Tìm Hiểu Mặt Trăng (A Study of Lunar Research Flights), là một kế hoạch bí mật tối hậu được Bộ Không Quân Hoa kỳ cho ra đời vào mùa hè 1959. Trên giấy tờ, mục đích của dự án là để kích nổ một quả bom hạt nhân trên mặt trăng hầu “giải đáp một số bí ẩn trong thiên văn học hành tinh và địa chất học.” Thật sự dự án là một phương tiện tuyên truyền của chính quyền Mỹ. Nếu bom hạt nhân nổ trên bề mặt của mặt trăng, thay vì trong một hố mặt trăng, ánh sáng từ bom nổ có thể cho người từ trái đất nhìn được bằng mắt thường của họ, và do đó sẽ nâng cao tinh thần công dân Mỹ về khả năng khoa học kỹ thuật của Hoa Kỳ, một thúc đẩy cần thiết trong thời kỳ Chiến Tranh Lạnh, sau khi Liên Xô đã coi như dẫn đầu trong cuộc đua không gian với dự án Sputnik và đã bị tình nghi là cũng nghiên cứu một kế hoạch tương tự.

Cuối cùng Dự án A119 đã bị chính quyền Mỹ hủy bỏ vì sợ phản ứng tiêu cực của công chúng về nỗ lực quân sự hóa không gian. Chuyện Nga xô muốn bỏ bom mặt trăng cũng không xảy ra. Mười năm sau, cuộc đổ bộ mặt trăng của Mỹ qua chương trình Apollo đã giúp Hoa kỳ chiến thắng về khía cạnh tự do dân chủ với công dân Mỹ và cộng đồng quốc tế.

Dự án A119 đã được Leonard Reiffel, cựu nhân viên trong ủy ban điều hành của NASA tiết lộ vào năm 2000, do chính ông là người thiết kế dự án vào năm 1958. Ngoài bản Dự án A119 đã được phổ biến, các tài liệu liên hệ đến dự án vẫn bị giữ bí mật sau sáu thập niên, và chính phủ Hoa Kỳ vẫn chưa hề chính thức công nhận sự tham gia của họ vào Dự án A119.

Vào mùa thu năm 2015, Đỗ Lịnh Ái Linh, học sinh lớp 12 của trường trung học Oakton, tiểu bang Virginia, sau khi đọc về Dự án A119 trên wiki, đã bàn với bạn cùng lớp là Scott Szpisjak viết một kịch bản trào phúng về phản ứng của chính quyền Mỹ trong năm 1957 trước tin đồn Nga xô muốn bỏ bom mặt trăng. Kịch bản cũng là phương tiện để hai kịch gia trẻ bày tỏ những quan điểm về chính trị, nghề nghiệp và nữ quyền.

Dưới đây là những trích đoạn cốt yếu từ vở kịch dài 52 trang.

Đinh Từ Bích Thúy

 

H-bomb on the moon

Các Nhân Vật:

FRANK BRONFMAN: Phó giám đốc điều hành của Cục Điều Tra Liên bang Hoa kỳ (FBI) vừa được ủy nhiệm, còn trẻ, rất ít kinh nghiệm, nhưng được vào làm do sự giật dây của ông bố có địa vị lớn trong chính quyền Mỹ.

MARY MONTGOMERY: thư ký của Frank

JIMMY CARVER: phụ tá giám đốc, ít khi có mặt trong văn phòng

CATHERINE LISBON: thư ký của Jimmy

XẾP LỚN: cấp trên của Frank và Jimmy

ANNOUNCER: Xướng Ngôn Viên cho phim tuyên truyền của FBI

NGƯỜI BỐ

NGƯỜI MẸ

THẰNG CON TRAI

LENIN

CÁN BỘ NGA SỐ MỘT

CÁN BỘ NGA SỐ HAI

SHAKESPEARINOV

Mỗi diễn viên có thể chỉ đóng một vai. Tuy nhiên, để giản tiện số lượng diễn viên hoặc chi phí dựng kịch, một diễn viên có thể đóng nhiều vai trong vở kịch, Các diễn viên đóng vai Frank, Mary, Catherine, và Jimmy có thể cũng đóng vai Người Bố, Người Mẹ, Đứa Con Gái, Thằng Con Trai, v.v. Vai Shakespearinov cũng có thể giao cho diễn viên đóng vai một trong hai cán bộ Nga.

Bối cảnh:​ Ngày 5 tháng 11 năm 1957. Hai văn phòng trong tòa nhà FBI. Trước cửa hai văn phòng có kê hai bàn giấy của Mary và Catherine, hai cô thư ký của Frank và Jimmy, Văn phòng của Frank ở phía trái sân khấu, văn phòng Jimmy nằm bên phải.

Lịch sử trình diễn:​ The Moon Is Red, mới đầu là kịch một màn, do Đỗ-Lịnh Ái Linh và Scott Szpisjak viết chung năm 2015 khi hai kịch gia là học sinh lớp 12, trình diễn lần đầu ở Trường Trung Học Oakton, tiểu bang Virginia, vào tháng Giêng năm 2016. Vở kịch sau đó được sửa đổi và mở rộng thành một vở kịch nhiều màn, với các vai diễn tuy ít hơn nhưng đề tài và tư tưởng được khai triển thêm cho mạch lạc và sâu sắc, tinh vi hơn. Sau đó kịch được Philaletheis Society của trường Đại học Vassar trình diễn tại nhà hát Susan Stein Shiva vào mùa thu 2017, do Scott Szpisjak đạo diễn, Lisset Magdaleno và Leah Dillingham điều hành sân khấu, Madeleine Gaidimas và Zoe Wennerholm phụ trách hoạt cảnh, Max Hamilton thiết kế âm thanh, Claire Norden và Elizabeth Gay thiết kế trang phục, và Walker Kelly thiết kế đạo cụ. Các diễn viên tại Đại học Vassar được chọn đóng như sau:

Frank/Người Bố: Caleb Featherstone
Mary/Người Mẹ /Cán bộ Nga # 1: Lori Barney
Jimmy/Thằng Con Trai /Shakespearinov: Min Jhang
Catherine/Đứa Con Gái /Cán bộ Nga #2: Aidan Zola
Xếp Lớn/Xướng Ngôn Viên: Sarah Santaguida

Vassar cast of The Moon is Red
Diễn viên và ê-kíp của The Moon is Red tại buổi trình diễn Vassar (tháng 10, 2017)

***

Màn 1, Cảnh 10:

….

(Mary mở cửa rời văn phòng của Frank sau buổi họp, trở về bàn giấy của mình, bắt đầu đánh máy.)

CATHERINE: Kế hoạch như thế nào?

MARY (tiếp tục đánh máy): Ổng muốn thuyết phục dân Mỹ rằng mặt trăng chỉ là một vệ tinh nhân tạo mà Nga xô đã gắn trên không gian từ mấy thập kỷ trước.

CATHERINE: Trời đất! Vậy để làm gì chớ?

MARY (xem xét những ghi chú trên tài liệu viết tay): Ổng nói nếu ổng thành công trong chuyện thuyết phục dân Mỹ rằng mặt trăng không có thật, sẽ hổng ai tin chuyện tụi Nga bỏ bom trên mặt trăng.

CATHERINE: Đây là một kế hoạch ngu ngốc và luẩn quẩn hết sức! Chưa thấy chuyện nào như vậy! Chắc mình phải ngăn thằng chả em ơi. (Nhịp trống). Nếu không chắc FBI khó sống được.

…..

MARY: (vẫn đánh máy): Chị Catherine ơi, em không chắc công việc này hợp với em.

CATHERINE: Em nói vậy nghĩa là sao?

MARY: Em không thích việc làm của em dính líu tới chuyện giúp chính quyền nói dối với người dân.

CATHERINE: Mình thực đâu có nói dối với họ, em. Mình chỉ sáng tạo những kế hoạch để thuyết phục cái nhìn của đám đông. Nói với họ những điều họ muốn nghe.

MARY (vẫn đánh máy): Xếp Frank cho rằng điều tốt nhất để dân Mỹ nghe hiện nay là loan tin chuyện mặt trăng không hiện hữu, tuy chưa có ai dám lập luận như vậy từ trước đến nay.

CATHERINE: Chị đồng ý với em.

MARY: Dạ?

CATHERINE: Nhưng, Mary ơi, có những điều quan trọng hơn là lương tâm nghề nghiệp. Phải coi tổ quốc của chúng ta là trên hết. Mọi người trong chúng ta có thể nói dối một tí ti để cứu nước. Như trường hợp xếp Jimmy chẳng hạn. Chị có dối trá không nếu chị vẫn làm mọi việc thay cho hắn, mạo chữ ký của hắn, nhưng trước mặt cấp trên của hắn thì chị vẫn giả bộ như hắn là một ông xếp mẫu mực trong khi hắn chả bao giờ có mặt trong văn phòng. Ừ thì chị dối trá đấy. Nhưng chuyện gì sẽ xảy ra nếu chị nói thật với mọi người? Hắn có thể bị trừng phạt và sa thải. Nhưng chị cũng sẽ bị coi là kẻ làm tổn thương sự nghiệp của một đấng mày râu ái quốc! Điều quan trọng là tụi mình phải hy sinh, em biết không?

MARY: Dạ, em hiểu điều chị nói, nhưng em vẫn ước có một công việc mà em thực sự cảm thấy hãnh diện với chính mình. Còn việc làm ở đây, cho dù ai cũng nghĩ em làm việc tốt em vẫn không tha thiết với nó chút nào hết. Trong khi đó có bao nhiêu cô gái trong những lớp luyện thư ký đều ước ao được làm công việc như tụi mình làm hàng ngày.

CATHERINE: Ừ thì ai chả muốn làm thư ký cho FBI. Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu em thôi việc ở đây?

MARY: Một trong những cô thư ký sẽ được việc của em.

CATHERINE: Đúng như vậy. Vỏn vẹn một cô trong cả trăm ngàn cô thư ký. Sẽ không có gì thay đổi cho những cô không được chọn vô đây. Còn làm việc ở đây một mình em có thể giúp được trăm ngàn người, trong khi nếu em thôi việc em chỉ giúp được một người.

MARY: Vâng, chị nói có lý …

CATHERINE (xem đồng hồ): Dù sao thì chúng ta cũng không còn thì giờ bàn cãi về vấn đề lương tâm hay hạnh phúc nghề nghiệp của em.

MARY: Dạ. Trở về kế hoạch của xếp Frank.

CATHERINE: Mình phải ngăn thằng chả ngay lập tức.

MARY (vẫn đánh máy): Dạ. Nhưng làm thế nào, chị?

(Họ suy nghĩ.)

CATHERINE: Chúng ta làm được gì trong lúc này? Nếu chúng ta đã không tốn thì giờ bàn chuyện em “ghét công việc của em,” “ước gì em có một sự nghiệp tâm huyết,” và chuyện “lương tâm em trắc trở vì em chỉ là con tốt trong guồng máy tuyên truyền chủ tâm lừa dối quần chúng mà guồng máy này giả bộ phục vụ,” thì có lẽ chúng ta đã kiếm ra giải pháp ngăn thằng chả. Nhưng trễ rồi, em ơi. Em nghe hắn nói hồi nãy đó. Hắn chỉ cần gọi một vài cú phôn là kế hoạch của hắn sẽ được thi hành.

(Họ tiếp tục suy nghĩ.)

MARY (ngưng đánh máy): Hay là … chúng ta không làm gì cả?

***

330px-Study_of_Lunar_Research_Flights_-_Vol_I_-_Cover

Màn 2, Cảnh 1

(Dưới đây là cuốn phim mà văn phòng Frank Bronfman trình chiếu cho cấp trên, sau khi thư báo về kế hoạch chống tuyên truyền Nga xô đã được Mary đánh máy và phân phát trong nội bộ FBI. Hiển nhiên là phim được sản xuất trong thời gian vô cùng gấp gáp. Y phục của các diễn viên trông rất thô sơ. Các nhân vật đóng vai trẻ em là những diễn viên người lớn quỳ gối khi di chuyển. Tuy nhiên, phim cũng không nên quá tệ đến nỗi người xem bị chia trí thay vì để ý đến thông điệp của cuốn phim.)

XƯỚNG NGÔN VIÊN: Như chúng ta đã biết, Xô viết đang âm mưu bỏ bom nguyên tử trên mặt trăng để phô trương uy quyền. Qua cuốn phim tài liệu của FBI, chúng ta sẽ khám phá ra một sự thật động trời đằng sau nguồn tin này.

(GIA ĐÌNH xuất hiện, NGƯỜI BỐ, NGƯỜI MẸ, ĐỨA CON GÁI, THẰNG CON TRAI, đang đứng ở sân sau nhà ngước nhìn trời đầy sao.)

THẰNG CON TRAI: Chà! Mặt trăng đêm nay sáng quá, Ba!

NGƯỜI BỐ: Đúng vậy, con!

XƯỚNG NGÔN VIÊN: Chúng ta hiện chứng kiến một gia đình tiêu biểu Mỹ: một người cha, một người mẹ, và hai đứa con rưỡi của họ.

NGƯỜI MẸ: (với khán giả): Tôi hiện có chửa bốn tháng rưỡi.

XƯỚNG NGÔN VIÊN: Những người dân vô tội này biểu tượng cho một gia đình Hoa kỳ mẫu mực. Mọi người đều đặt niềm tin vào những giá trị cao quý mà quốc gia hùng mạnh của chúng ta đã gầy dựng. Tuy nhiên, họ không ngờ rằng đêm ngắm trăng sao của họ sẽ cho họ một cú sốc.

(XƯỚNG NGÔN VIÊN vẫy chào và tiến về phía GIA ĐÌNH.)

XƯỚNG NGÔN VIÊN: Các bạn thích ngắm cái gì trên trời nhất?

GIA ĐÌNH: ​(đồng thanh) Mặt trăng!

XƯỚNG NGÔN VIÊN: Giả tỉ tôi nói với các bạn mặt trăng chỉ là một huyền thoại cộng sản? Nếu vậy thì còn cái gì trên trời mà bạn vẫn thích ngắm?

GIA ĐÌNH: ​(đồng thanh): Những vì sao!

NGƯỜI MẸ: Ông có chắc mặt trăng là âm mưu cộng sản?

XƯỚNG NGÔN VIÊN: Đừng ngại! Mới đầu tôi cũng chẳng tin. Nhưng hỡi ôi, chuyện này hoàn toàn đúng sự thật.

THẰNG CON TRAI: Làm sao lại có chuyện này?

XƯỚNG NGÔN VIÊN: Đây, chúng ta sẽ biết được sự thật khi xem đoạn phim tài liệu từ năm 1917.

Màn 2, Cảnh 2

(Đèn sân khấu chiếu vào LENIN và hai cán bộ Cộng sản Nga. Họ đội mũ ushanka có hai vạt nỉ viền lông che hai bên tai và mặc áo lông dầy lụng thụng. Họ nói tiếng Anh như dân Mỹ ở Chicago hay California nhưng nhại giọng Nga khá lộ liễu.)

LENIN: Hỡi các đồng chí, cách mạng thuộc về phe ta. Hiện giờ điều cần nhất là một kế hoạch vô cùng phức tạp để chứng tỏ sức mạnh của Đảng Cộng sản đối với Hoa kỳ khi chúng ta bước vào thời kỳ chiến tranh lạnh nhiều thập kỷ sau này. Nào, chúng ta phải làm gì bây giờ?

(Trong lúc LENIN phát biểu, hai cán bộ Nga lắng nghe rất thắm thiết. LENIN vừa nói xong, hai cán bộ lập tức tụm lại và thầm thì liên hồi. Khi bàn bạc xong, hai cán bộ tách thành hàng một, và đứng nghiêm phăng phắc.)

CÁN BỘ NGA SỐ 1: Đồng chí Lenin, tụi em đã có kế hoạch. Như chúng ta đã biết, khác với những hành tinh khác trong hệ mặt trời, trái đất không có các vệ tinh tự nhiên.

CÁN BỘ NGA SỐ 2: Có nghĩa là trái đất không có những mặt trăng.

(Nhịp trống đánh xoảng ở hậu trường. CÁN BỘ NGA SỐ 1 quay nhìn CÁN BỘ NGA SỐ 2, rồi quay xuống phía khán giả, chớp chớp mắt, lại tiếp tục.)

CÁN BỘ NGA SỐ 1: … không có các vệ tinh tự nhiên. Nên chúng ta sẽ chế tạo một bức tranh khổng lồ vẽ hình mặt trăng, buộc nó vào một khí cầu, rồi để nó bay vòng trái đất mỗi đêm.

LENIN: Tại sao phải như vậy?

CÁN BỘ NGA SỐ 2: Trong tương lai, chính quyền phe ta sẽ loan ra kế hoạch kích nổ một loại bom mà hiện giờ chúng ta chưa có đủ phương tiện chế tạo, nhưng lúc đó thì chắc chắn sẽ được phát minh. Sự kích nổ sẽ được chứng kiến từ trái đất và sẽ vinh danh sức mạnh của phe ta.

LENIN: Tuyệt diệu! Nhưng làm sao chúng ta sẽ cho quả bom này nổ bùng mà không gây thiệt hại cho bức tranh vẽ mặt trăng?

CÁN BỘ NGA SỐ 1: Lúc đó chúng ta sẽ ứng biến bằng cách thay thế bức tranh vẽ mặt trăng với một màn hình ti-vi khổng lồ, dĩ nhiên là phải đợi đến lúc ti-vi được phát minh.

LENIN: Thiên tài! Nhưng nếu chỉ là bức tranh vẽ mặt trăng, làm sao ta giải thich được chuyện chỉ thấy một phía của mặt trăng?

(HAI CÁN BỘ NGA đứng thộn mặt ngẫm nghĩ.)

LENIN: A, biết rồi—mình chỉ cần bảo mọi người là do cách mặt trăng xoay, nửa mặt trăng trông thấy lúc nào cũng chỉ là … nửa mặt trăng đó thôi, do lý do mà Đảng không thể giải thích được!

HAI CÁN BỘ NGA: ​(tranh nhau tán thành): Tuyệt! tuyệt! Thiên tài!

LENIN: Hiện giờ chỉ còn một thắc mắc. Mình nên gọi mặt trăng này là gì?

CÁN BỘ NGA SỐ 1: ​(khua tay) Cái Búa và Lưỡi Liềm Trên Trời, hay là CỜ BỜ VỜ LỜ LỜ TỜ TỜ, viết tắt.

(Nhịp trống lại đánh xoảng từ hậu trường trong lúc hai cán bộ chờ đợi phản ứng từ Lenin. Không ai hưởng ứng đề nghị của CÁN BỘ NGA SỐ 1.)

LENIN: Mình cần một cái tên nào … nhẹ nhàng và sâu sắc hơn.

CÁN BỘ NGA SỐ 2: À, em biết rồi. Mình gọi mặt trăng là … mặt trăng?

(Lại nhịp trống. Rồi LENIN mỉm cười, hai cán bộ reo vang. Khi họ đi về phía hậu trường, LENIN trông rất hể hả.)

LENIN: Một chầu vodka cho anh em!

Màn 2, Cảnh 3

(Đèn sân khấu chiếu về hướng GIA ĐÌNH và XƯỚNG NGÔN VIÊN. GIA ĐÌNH trong trạng thái bị sốc. NGƯỜI MẸ và ĐỨA CON GÁI gạt lệ.)

THẰNG CON TRAI: Không thể nào!

XƯỚNG NGÔN VIÊN: Nhưng đó là sự thực, cậu bé ạ. Nghĩ cho coi, cho dù mặt trăng có thật đi nữa, bỏ bom mặt trăng là một quyết định điên rồ. Chuyện này chỉ có thể đạt được nếu ta điều khiển được mặt trăng. Nếu mặt trăng có thật, nó không thể để ta kiểm soát hay điều khiển. Ngay trong lúc này, đoạn phim bỏ bom giả tưởng đã được quân Nga xô chiếu trên khí cầu, hoặc “khí nguyệt.”

(Ở đây Xướng ngôn viên có thể lật lật những sơ đồ chi chít những công thức vật lý chứng minh hướng bay của “ khí nguyệt” dựng trên một giá vẽ hướng về phía khán giả.)

CẢ GIA ĐÌNH: ​(vô cùng ngạc nhiên) Khí nguyệt!

NGƯỜI BỐ: Nhưng làm sao mặt trăng lại không có thật? Là một người Mỹ có trình độ giáo dục của giới trung lưu, tôi có kiến thức rộng về văn chương kinh điển Tây phương, mà trong đó có rất nhiều điển tích đề cập đến mặt trăng. Tỉ dụ như trong vở Romeo và Juliet, một trong những vở kịch nổi tiếng nhất của văn chương Anh, Shakespeare đã răn, “Chớ bao giờ thề nguyền dưới mặt trăng! ” Thi hào viết lời này khoảng bốn thế kỷ trước khi bọn Xô viết có mưu đồ ám muội.

XƯỚNG NGÔN VIÊN: Tốt hơn hết, có lẽ lúc này là lúc bạn và khán giả nên hướng về lịch sử.

(Đèn sân khấu chiếu vào hai cán bộ Nga)

LENIN: Đã sẵn sàng chưa, Shakespearinov?

(SHAKESPEARINOV xuất hiện trong y phục rườm rà, cổ xù đăng ten, thời thế kỷ 16 của nữ hoàng Anh quốc Elizabeth Đệ Nhất. Y không được thoải mái, luôn luôn sửa kéo quần áo, gãi nách, bụng, v.v. )

SHAKESPEARINOV: Bộ quần áo này thật lố bịch.

CÁN BỘ NGA SỐ 1: Hẳn, nhưng đồng chí phải mặc như vậy, để trong lúc du lịch ngược thời gian sẽ không ai trong quá khứ nghi ngờ tông tích của đồng chí.

LENIN: Hỡi đồng chí Shakespearinov, hãy tóm tắt sứ mệnh của đồng chí với nhân dân.

SHAKESPEARINOV (hướng thẳng về phía khán giả): Tôi, một công dân Nga xô, phải du hành về quá khứ để trở thành một thi hào Anh, và sẽ phải liên tục ca ngợi mặt trăng.

LENIN: Tuyệt! Đồng chí sẵn sàng chứ?

(Hai cán bộ Nga rời sân khấu và trở lại với một cái xe lăn, biểu tượng cho máy du hành thời gian. LENIN và hai cán bộ Nga giúp Shakespearinov ngồi vào xe lăn, sau đó Shakespearinov sẽ kéo xe lăn chạy về hậu trường trong lúc mọi diễn viên trên sân khấu vẫy tay từ biệt. Đèn sân khấu lại chiếu vào GIA ĐÌNH VÀ XƯỚNG NGÔN VIÊN. Một lần nữa GIA ĐÌNH như đang bị sốc.)

XƯỚNG NGÔN VIÊN: Đúng như vậy. Bọn Nga gian manh đã gửi đồng bọn của chúng vào quá khứ chỉ để tuyên truyền huyền thoại về mặt trăng, những văn công Cộng sản như Shakespeare, James Joyce, Edgar Allan Poe, Virginia Woolf, và ngay cả Karl Marx! Ít người thời nay còn hiểu Shakespeare, vì thơ văn của hắn thật sự được viết bằng tiếng Nga. Nên nhớ, bạn không nên tin ai trừ những tên tuổi được liệt kê trong quyển sách mỏng này, hiện được phân phát miễn phí tại mọi bưu điện.

(XƯỚNG NGÔN VIÊN giơ cao “quyển sách mỏng” về phía khán giả; đó chỉ là những tờ giấy trắng gấp đôi. XƯỚNG NGÔN VIÊN trao tờ giấy gấp đôi cho từng người trong GIA ĐÌNH. Mọi người đọc ra vẻ chăm chú, vì đây là bổn phận công dân của họ.)

XƯỚNG NGÔN VIÊN: Cám ơn mọi người, một gia đình Mỹ tiêu biểu và mẫu mực!

(GIA ĐÌNH rời sân khấu, vẫy chào XƯỚNG NGÔN VIÊN và khán giả.)

XƯỚNG NGÔN VIÊN: Bây giờ chúng ta hãy hình dung một thế giới mà Hoa kỳ chưa hề khám phá sự thật đằng sau âm mưu gian xảo của Liên Xô.

Màn 2, Cảnh 4

(Phòng khách của GIA ĐÌNH. NGƯỜI BỐ xách cặp da bước vào nhà, giáng điệu mệt mỏi sau một ngày làm việc.)

XƯỚNG NGÔN VIÊN: Người cha cần cù, đáng tin cậy của chúng ta đã trở về sau một ngày làm việc ở nhà băng ….

NGƯỜI BỐ: ​(buồn bực): Có ai biết tin chưa?

(NGƯỜI MẸ bước vào từ hướng bếp, chùi tay trên tạp dề.)

NGƯỜI MẸ: Tin gì?

NGƯỜI BỐ: Liên xô đã phóng bom hạt nhân lên mặt trăng!

NGƯỜI MẸ: À, có, em có nghe tin, và cũng nhìn thấy qua của sổ trên bồn rửa bát trong nhà bếp, trong lúc em nấu nướng và lau chùi nhà cửa vì đó là bổn phận tự nhiên của tất cả mọi phụ nữ trên đời. Quả là ấn tượng, anh nhỉ?

NGƯỜI BỐ: Ấn tượng?

NGƯỜI MẸ: Vâng, thành tựu này đã cho ta thấy họ đúng là một cường quốc. Em nghĩ chắc Liên xô không lạc hậu như ta vẫn tưởng.

NGƯỜI BỐ: Cái gì? Em có điên không chứ? Ăn nói như bọn Quỷ Đỏ!

XƯỚNG NGÔN VIÊN (với khán giả): Như chúng ta thấy, sự gian trá của Liên xô đã gây ảnh hưởng mạnh với người mẹ, vì trí óc phụ nữ yếu kém của bà không thể phân tích mọi thông tin.

NGƯỜI BỐ: Ủa, tụi nhỏ đâu hết rồi?

NGƯỜI MẸ: Tụi nhỏ à? Chúng nó đang tham gia vào sinh hoạt ở trường. Tụi nó rất hăng say với những hoạt động cộng đồng.

NGƯỜI BỐ: Cái gì?! Em phải biết là từ “cộng đồng” rất gần với từ “cộng sản”!

XƯỚNG NGÔN VIÊN (với khán giả): Đúng quá!

NGƯỜI MẸ: Vâng, nhưng …

XƯỚNG NGÔN VIÊN (với khán giả): Nên nhớ, hỡi các chị em, đừng bao giờ cãi lại, hay dùng chữ “nhưng” với phu quân của mình. Ồ, nhưng có ai vừa về nhà.

(THẰNG CON TRAI và ĐỨA CON GÁI vào nhà, cười nói huyên thuyên. Chúng nó thắt khăn đỏ với biểu hiệu mặt trăng.)

NGƯỜI BỐ: Cái gì thế kia?

THẰNG CON TRAI: Chúng con được xem một vụ nổ trên mặt trăng, sau đó nhóm người của CPUSA cho chúng con những khăn quoàng cổ màu đỏ này.

ĐỨA CON GÁI: Họ nói nếu chúng con làm việc tốt, xếp hàng mua thực phẩm, rồi gia nhập đảng, thì một ngày kia chúng con sẽ được lên mặt trăng.

XƯỚNG NGÔN VIÊN (với khán giả): CPUSA là bọn Cộng sản Nga trá hình những người Mỹ yêu nước ….

NGƯỜI MẸ: CPUSA là gì hở?

NGƯỜI BỐ: Là tụi cộng sản chứ gì nữa! (Ông ta bắt đầu giằng những tấm khăn đỏ ra khỏi cổ hai đứa con đang vùng vẫy chống cự.) Tụi mày phải biết đâu có phải chỉ xắp hàng dài dài để mua thực phẩm, chúng mày sẽ phải tuân lời chúng nó! (Ông quay lại NGƯỜI MẸ) Em phải giúp anh thức tỉnh tụi nhỏ!

XƯỚNG NGÔN VIÊN (với khán giả): Vợ của ông phải làm gì bây giờ?

NGƯỜI MẸ (lúng túng): Ư … em không biết nên làm gì bây giờ. Các con chúng ta coi bộ hạnh phúc. Và quả là bọn họ rất mạnh. Chắc mình không nên làm họ giận, anh ạ.

(NGƯỜI BỐ quá sốc nên không còn giằng tấm khăn đỏ ra khỏi cổ hai đứa con. THẰNG CON TRAI và ĐỨA CON GÁI chạy lại bên mẹ.)

NGƯỜI BỐ: Không, không thể được! Bọn chúng không thể lừa chúng ta dễ dàng như vậy được. Nếu gia đình ta còn bị hỡm, huống gì …. thôi, thôi, mai đây cả nước Mỹ sẽ rơi vào tay cộng sản!

(Đèn sân khấu tắt khắp nơi.

Một phút sau đèn chiếu thẳng vào XƯỚNG NGÔN VIÊN.)

XƯỚNG NGÔN VIÊN (trong lúc XƯỚNG NGÔN VIÊN độc thoại, nhạc thu âm bài quốc ca Hoa kỳ dần dần nổi lên, càng lúc càng vang lớn cho đến khi XƯỚNG NGÔN VIÊN phải nói như hét): Người cha nói đúng. Nếu chúng ta, người dân trong một nước, không biết cảnh giác để chống lại mối đe dọa Liên xô, chúng ta sẽ mất nước. Chúng ta không thể thành công trong nỗ lực kháng Đỏ nếu không có sự giúp đỡ từ những người dân Mỹ hiền lành và mẫu mực như các bạn. Nghĩ mà xem, cha ông sáng lập đất nước ta có tin vào mấy cái chuyện giả tưởng như “khoa học hiện đại,” hoặc bất cứ điều gì Liên xô đã phát biểu? Tất nhiên là không. Bởi vì cha ông chúng ta là người của mấy trăm năm trước. Và chúng ta phải tôn vinh cha ông chúng ta. Bằng việc bỏ qua bất kỳ và tất cả các bằng chứng khoa học về sự tồn tại của mặt trăng. Nếu chúng ta không thể tôn vinh cha ông chúng ta, thì làm sao chúng ta có thể thực sự coi mình là công dân Mỹ? Ở đây, ngay lúc này, tại nước Mỹ, nơi chúng ta sinh sống, chúng ta đại diện cho các giá trị thực sự và chân chính. Như tự do và sự thống nhất quan điểm. Và chế độ tư bản. Bọn quỷ đỏ Liên xô sẽ không dừng lại ở đây: chúng sẽ chỉ dừng bước khi toàn thế giới rơi vào tay cộng sản. Hôm nay bọn chúng bắt ta nhìn nhận mặt trăng là có thật, ngày mai chúng sẽ loan tin về những thành phố mọc lên trên mặt trăng. (giọng XƯỚNG NGÔN VIÊN tha thiết hơn, sôi nổi.) Nga xô có thể bắt chúng ta tin vào mặt trăng. Nhưng bọn chúng sẽ không bao giờ tước mất tự do của chúng ta. Hãy nhớ rằng, mặt trăng là không có thật. Hãy cảnh giác với bất cứ ai nghi ngờ về điều này hoặc dám cả quyết điều này là sai. Hãy nhớ rằng mọi tin tức bạn được biết về mặt trăng chỉ là tuyên truyền của bọn quỷ đỏ. Trừ khi nguồn tin được kiểm chứng bởi chính phủ Hoa Kỳ và liệt kê những thành tựu không gian của chúng ta. Nhưng đó là chuyện không thể, vì mặt trăng không có thật. Tuy nhiên, chỉ nên tin tưởng nếu báo cáo về mặt trăng chứng minh sức mạnh của Hoa kỳ. Cảm ơn các bạn. Đừng tin ai. NGAY CẢ MẶT TRĂNG CŨNG ĐỎ!

Phần Góp Ý/Bình Luận


Xin vui lòng bày tỏ trách nhiệm và sự tương kính trong việc sử dụng ngôn ngữ khi đóng góp ý kiến. Da Màu dành quyền từ chối những ý kiến cực đoan, thiếu tôn trọng bạn đọc hoặc không sử dụng email thật. Chúng tôi sẽ liên lạc trực tiếp với tác giả nếu ý kiến cần được biên tập.

Lưu ý: Xin vui lòng bỏ dấu tiếng Việt để giúp tránh những hiểu lầm đáng tiếc từ độc giả trong việc diễn dịch ý kiến đóng góp. Bài không bỏ dấu sẽ không được hiển thị. Xin chân thành cám ơn.

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)