hương cà phê theo gió di trú
nào dám cường điệu hóa lũ mây đen trên trời
người đời lao nhanh với tốc độ vượt khói
độc tố hơi thở làm trầy xước khuôn mặt của ngày
hàng cây khước từ tiếng chim hót ban mai
những chiếc lá non chẳng muốn xanh hơn nữa
những thuật ngữ mở mắt
nhìn thành phố hiện khởi niềm tin
luôn chuyển động những ý tưởng sắc màu hạnh phúc
nhưng chẳng có nơi nào khác biệt hơn nhau
để được định dạng đâu là con đường bộ đang cõng một dòng sông
khi nhúm hiện thể ngoi ngóp trong hồi kịch câm
con chữ thơ ngơ ngác trước hỗn mang âm vị
em vẫn từng ngày loay hoay trong tiếng nói
cảm tính thường ngớ ngẩn về mùi áp thấp tiên đoán cơn mưa
tiết tấu đẹp trong bầu ngực luôn được ủ ấm
tôi vẫn thế, đã thuộc về khoảng rỗng
đam mê với những phá thể vô hình
không gian bây giờ, ba hay bốn chiều chẳng ai cần biết
khi những dòng sông thành phố thinh lặng trôi vội vã vào hoài niệm
ngày thu 8/2019
giá như đừng ngậm môi nhau
đừng mơn trớn rợn phía sau mặt người
luồn tay hương ngực mở phơi
lửa tam muội cháy . . . bã bời điên mê
rằng mê: quên mất đường về
nhặt từng con chữ bên lề hời ru
tình ơi, như khói sương mù
huơ tay một vốc – á đù – buồn chưa
giá như đừng chạm âm mưa
bóng người vờn lụa trắng vừa bay đi
lách luồn trong cõi a tỳ
luyên thuyên giọng lưỡi
được gì thủy chung?
biến thiên ảo ảnh vô cùng
mở toang tịch lặng vỡ tung đất trời
giá như đừng uống môi người
hồn ta thoát xác cả cười trên mây
txbinhlong. 8/2019
.