- Tạp Chí Da Màu – Văn chương không biên giới - https://damau.org -

Q ♦ Lola

 

 

 

Q

 

Q, hắn từ đâu
cú đập mạnh lên đầu cha tôi
mùa Hè, những tàn thuốc xám tro vương vãi
tiếng quạ buồn rầu từ những cánh đồng cỏ

Q, hắn ở đây
những mảnh ghép xếp hình màu đen trắng
trò chơi u sầu của mẹ tôi
tôi đánh bà ấy bằng một chiếc roi
những vết thương sáng lên qua những ô cửa kính vỡ
lũ trẻ kích động ném pháo hoa trong đêm
qua ngôi nhà tàn tạ như kỷ niệm

Q, hắn ở đây
giấy dán tường rách nát
những buổi ăn trôi qua trong thinh lặng
những giấc mơ tôi mơ thấy
trận xuất tinh của cha tôi
lên những vùng rối loạn ảo giác
cùng chiếc băng trắng quấn quanh đầu
và mẹ tôi đi khập khiễng trên những con phố vắng

Q, hắn ở đây
cơn mưa sữa bắn ra từ bầu vú của mẹ
chiếc dù nhỏ không sao che chắn nổi
tôi nằm ngủ mê trong dòng sông sữa
giấc mộng an lành
những đứa trẻ mang khuôn mặt sợ hãi
đã chết mãi trong vườn cây xanh lá

Q, hắn ở đây
bên bồn nước cha tôi mắc kẹt với xác chết
bên những vết roi hằn lên da mẹ, những hoa văn màu đỏ tím, 
     bên chất nhờn âm đạo, khởi nguyên của cội nguồn vô vọng
bên trận bạo hành có tôi làm nạn nhân
những đồng cỏ ngả nghiêng xanh rờn rợn
bên những gì
còn lại và mất đi
những thương tổn
là cơn điên hồn nhiên rất buồn bã

Q, hắn ở đây
quay những thước phim cuối cùng
bên chiếc lồng kính
những chậu ngưu bàng đang trổ hoa
nơi mẹ đã ôm cha
nơi cha bú mớm lên vùng ngực mẹ
hai cơ thể trần truồng
dưới trận bão rớt

Q, hắn rời đi
cú đập mạnh lên đầu cha tôi
tảng đá rơi xuống cùng cơn mưa mùa Hè
những ký ức xanh xao huyên náo.

 
mùa hè 2019
(cảm hứng từ visitor q của takashi miike)

 

 

 

Lola

 

Những chuyển điệu bóng tối chầm chậm vỡ qua khu vườn
ở nơi này, mùa Hè, những bụi hoắc hương dại nở hoa
gió thì thầm như giọng người xanh xao xa vắng
mùi Dunhill vỗ về
những bóng ma ngủ quên trong ánh chiều
hơi thở lấp lánh dưới vòm trời mã não
em nói, thời gian đang nhuộm màu lên kỷ niệm

Vùng xương quai xanh nơi đêm đậu xuống
rong ruổi những cánh buồm ký ức
từng hạt máu nẩy chồi khi anh gieo nụ hôn trong em
chúng ta chìm vào niềm thương khó tháng Tám
cát dưới chân, xoáy lên, và những vết tinh dịch
cuộc lưu đày xa thẳm của niềm ái ân
tiếng gõ cửa từ bên kia bài thơ
hãy lắng nghe, những khoảng trắng, những chỉ dấu quay về

Chúng ta ngồi cạo những sợi lông trên vùng mu buồn bã
nơi em tự trầm những giấc mơ bí mật
bắt đầu từ hố thẳm của quá vãng
những vì sao tối mọc lên trình hiện cho tháng ngày đã tàn rữa
nơi em tìm thấy vết thương không lành
đã vời vợi trong thế gian thinh lặng
nơi em trở về ướp lên tiếng cười son trẻ
nỗi buồn trong mắt đen vĩnh hằng.
 

mùa hè 2018
(cho L, cho mùa Hè 2016 của chúng ta)

 

 

 

.

bài đã đăng của Nguyễn Nhựt Hùng