khi rót những ý nghĩ mùa màng vào chiếc ly rỗng
lời thở than của đất xoay vòng trong một không gian đầy sự chết
tôi nào biết nói điều gì bây giờ
đành phải lặng nhìn thần hồn như khói ẻo lả theo chiều gió
thành phố trầm mặc chảy tràn giọng nói người quen thuộc đen đúa mùi mưa
nào hay đâu não trạng nhú ra những chiếc răng nhọn cắn sâu vào bầu trời ảo giác
em phát hiện nỗi buồn treo trên cành mùa thu ngày đêm biến tấu
thằng đàn ông nào khát thèm sắc hương
tìm cách nuôi dưỡng những đường cong tuyệt mỹ nghiêng xuống lưỡi dao bén ngót
hẳn nhiên từ bàn tay tự hoạn
sự trưởng thành giấc mơ niềm phấn khích quái dị
tự nhủ lòng phải định nghĩa về giây phút u mê quên bẵng đường về
đêm chạm môi vào bờ vai em chứng nghiệm nỗi oan khiên trắng muốt
tôi quay mặt choàng ôm cái bóng mình vội vã làm mới cuộc tình
bìnhtân đêm 10/2017
khứu giác những thằng đàn ông chợt lóe sáng
nhưng thường bị hụt hơi khi chao nghiêng theo chiều cảm xúc
đen đúa cái thói tật vuốt ve cõi lòng hạn hán
dục vọng chỉ là ngẫu tượng tự nhiên được sùng bái trong niềm ân huệ
cuối cùng
những người đàn bà luôn thích chớp mắt
loài rắn kí ức thiếu nữ chậm chạp trườn vào bóng đêm
khoanh tròn trong lỗ huyệt âm dương thuần tính
tự lột xác hiện hình bóng lụa
thật đơn giản như khói ẻo lả rồi biến mất
tôi giấu giọng nói vào cuống họng con chữ
chộp giật ban mai từ bàn tay ngờ vực ái tình
dường như những ẩn ngôn thơm mùi giả tạo
tp tn 19h20’ 11/10/17
.