- Tạp Chí Da Màu – Văn chương không biên giới - https://damau.org -

(th)ân lạnh

 

 

VL-ThanLanh

(ảnh: VL, 2017)

 

 
 

        … gửi TDL, người bạn mới đi
 

thấy thân nằm đó
một tay nào chạm nhẹ
như muốn biết có phải thật là tôi
nghe đâu đây một giòng nhạc
Simon & Garfunkel
quen thuộc từ những năm mới lớn
nghe giọng người rề rề
về đấng trên,
đi, đến và trở về  

quanh đây, mài mại câu thơ . . .
cuối giòng sa số sa đà
người đứng giữa cuộc ta bà cũng thôi

mở chào
hình nhọc mệt

nghe nhiều giọng nói trong gian phòng trống,
cao trần, chen lẫn
vài tiếng nấc, bật lên rồi tắt nghẹn
mơ hồ, những cánh tay run rẩy đặt
cành hoa cẩm chướng hồng, đỏ, vàng

chẳng nhớ gì nhiều
chỉ chớp qua một giòng sông
đầu ngọn núi treo đầy hoa & lá
vài gương mặt
con mắt ướt
tiếng cười trong vắt
có khi một mái tóc trên môi
tiếng khóc trẻ thơ
tấm ra trải giường trắng, bức tường trắng

nơi này, trần phòng trắng
thân chợt bay lên, cao dần
mà sao tự trong, không màng níu kéo
để yên, nhìn hai màn lụa trắng kéo ngang
căn phòng chật, miệng kín đen,
thân ai mát, nhẹ
cao dần

bay về sông với thân trần
bay ngược lại đêm lần lần tháng năm
ngang đất cũ
ai chẳng nhớ ngõ đường
mộng, chân ráo hoảnh mượn về
đêm cũng sắp hết, não nề đó/đâu

 
12/2017

 

 

 

.

bài đã đăng của vi lãng