- Tạp Chí Da Màu – Văn chương không biên giới - https://damau.org -

Chùm thơ về quê nhà

 

Ngõ

Tiếng cười phá lên trong ngõ
Rồi tắt đi thành cái mím chi
Rồi thành nét vành nghiêm nghị
Rồi thì khóe mép trễ xuống rầu rầu
Ngõ gì mà dài thế
Một người mà như hai
Ông buồn đánh tráo ông vui
Ở quãng nào giữa ngõ
 

Xổng lu

Lào xào lào xào
Lắc lư lắc lư
Xộc xệch xộc xệch
Trăm con cua rốc
Đổ nhào cái lu
Lật bay tấm thớt
Vượt ngục giam nhốt
Theo mùi bùn đất
Tìm đường tháo thân

Rau đay chỉ lối
Mồng tơi dẫn đường
Củ gừng đưa tiễn
Mày sống tao còn
Xa chạy cao bay
Đêm dài chả mấy

Ối lũ cua ốc
Xổng ra hết sạch
Lu kê không vững
Mẹ vụng
Thớt mòn mỏng chặn
Con hư
 

Đối diện

Cây gậy của người già
Gặp trên đường
Cái chai của người say rượu
Cây gậy dộng xuống đất ba dộng
Cái chai khua lên một vòng
Rồi cây gậy lại chậm rãi bước
Cái chai lại khật khưỡng đu đưa
Như chưa từng gặp nhau

 

Chùa làng

Ông Phật gỗ ở trong ngôi chùa gỗ
Ông sư quá cố
Bà vãi bỏ chùa
Áo nâu áo lam treo trên móc đinh tự cũ
Ngạch cửa gỗ ngã bổ nhào đứa bé
Phật chỉ cười không dỗ
Ai ra cho quả chuối
Ai lau chùi mắt mũi
Ông sư quá cố
Bà vãi bỏ chùa
Đứa bé ấy có phải là tôi không?

 

Ra ngõ

Chống gậy ra đầu ngõ
Rẽ tay phải hẳn qua nhà con trai thứ
Rẽ tay trái phải ngang nhà con gái út
Đi thẳng thì không có đường
Dòng sông chắn ngay trước mặt
Một chú bận đánh còng còng
Không trông thấy ông cụ
Gió thổi phất phơ chòm râu bạc

bài đã đăng của Nguyễn Thị Hải