từng ngày mùa đông
giấc mơ treo mình tạm trú trong ngọn đèn ảo ảnh
vi lượng ánh sáng vút lên từ sâu thẳm khái niệm
chui nhanh vào mắt bướm đang nghĩ về những đường bay
giấc mơ của chúng khỏa thân vô thức trước ngôn ngữ không màu
dục vọng tôi tìm cách trèo lên khuôn mặt mình
sự lộ diện trí trá của tiếng thở cũng chỉ là thuộc tính
có vẻ hình tướng thanh khiết tìm cách ôm giữ cái bóng
như cột điện đường nhẫn nhục rất đông phương
thành phố của những ý nghĩ phù phiếm
ăn mày nỗi hoảng sợ trầm thiết qua những đêm chờ sáng
tôi đã trao tặng tiếng chó sủa cho niềm vui tử tế
nghe nỗi cô đơn khước từ vai diễn trắng
khản đặc lời tự thú sau cuộc dị mộng sẽ dày thêm lố bịch
có thể tôi phải ấm ớ và lạnh hơn
khi những ngày đông đang ủ mùi nắng mốc meo
cái chết luôn nhã nhạc trong sâu hoắm lỗ đinh truyền thuyết nhân bản
bóng em trên mặt hồ phẳng lặng của ngần ấy thản nhiên
dòng người như những cánh buồm nhẹ nhàng trôi
cùng tư duy đặt cược niềm vui được mất vào sắc màu cát bụi
hương thơm da thịt em
bám níu linh hồn tôi trên tờ lịch cuối cùng
tự rơi nhanh chạm đỉnh dao nhọn ái tình
mong chờ giây phút thăng hoa(?)
ngày cuối năm 2016