- Tạp Chí Da Màu – Văn chương không biên giới - https://damau.org -

chia tay, chiều buông…

 

LTTV-ChiaTay_thumb

 

 

 

 

 

 

 

 

 

sáng nay nghe tin anh vũ huy quang mất, tôi đi vào/ra, miệng lẩm nhẩm: ‘từng người tình (đồng hành/bạn hữu) bỏ ta đi… như những giòng sông nhỏ… ôi, những giòng sông nhỏ… lời hẹn thề là những cơn mơ/mưa”

bài thơ chia tay, chiều buông… tôi làm vào mùa hè 1995. thời tạp chí hợp lưu do anh khánh trường chủ trương. cuối tuần bọn tôi (phạm việt cường, nguyễn thành út, nguyệt cầm, thân trọng mẫn, vũ huy quang, kim ninh, nguyễn hữu liêm, thắng đỗ, tường vũ anh thy…) thường tụ tập trò chuyện, cười đùa, ca hát, và dĩ nhiên, đứa nào cũng ôm trong lòng nỗi hoài bão văn chương chữ nghĩa hợp lưu trong nước/hải ngoại cao ngút trời. —LTTV

 

 

chia tay, chiều buông…

 

hớp ngụm nắng ngọt
trên môi tình nhân.
chụm môi thổi
khói
trong mắt tình nhân.
chiều dần,
chiều dần buông…

mùa hè,
khua vang trên từng phiến lá xanh kiên nhẫn đợi chờ.
người & góc ghế yên lặng dỗ dành nhau
ngày mai, ngày mai…
rời xa
điều gì sẽ tới?
đốm lửa ấm kẽ ngón tay.
đốt, đốt hoài
lòng thầm hỏi, ngày mai, ngày mai…
đường dài thăm thẳm
biết ai là kẻ đồng hành?

ừ, đôi mắt, mớ tóc nâu rũ dài dịu ngọt buông lơi
mùa thu tới – biết còn ta giữa những trái tim lựu đỏ
hay mình ta nằm trong lòng đất lạnh. màu đen vây ủ. lắng tai nghe tiếng dế, tiếng côn trùng, tiếng đất chuyển mình.
ôi tiền kiếp của ta ơi! ôm ta với. ta lạnh.
sao ta là hạt cát giữa muôn tỉ hạt-cát-rời-rạc-xa-lạ. thấm giùm ta giọt nước mắt em. ôi đôi mắt, mớ tóc nâu rũ dài dịu ngọt buông lơi
liếm hộ
giọt nước mắt tử-sinh

nắng theo gió xôn xao
bông hoa tím cuối hè rưng rức đợi
biết em cùng ta có bước chung nhịp?
khoen tròn luồn ở ngón tay áp út. giữ được bao lâu, hỡi em?
niềm vui,
bừng lóe từ tròng mắt em sâu thẳm đen.

màu môi người đàn bà thấm tràn giàn bông giấy đỏ
chực chờ bùng vỡ
trí óc thời tắt kinh. trái tim thủa dậy thì.
cắn ngập bờ vai trần
bằng đôi mắt.

tuổi thơ xa, tuổi xuân muộn. tiếng hát, tiếng đàn và cả những câu thơ nao nao lòng.

chiều buông, chiều dần buông…
níu lại, níu…
nhịp đập thời gian
ngưng lại,
tiếng kẻng sân trường xế muộn năm xưa bên kia bờ ruộng đất cũ.

đêm, nhiều đêm
khoảng không vây khốn
bởi bóng, những bóng, là bóng
pha máu, nước mắt, nỗi ngậm ngùi
giữa những giòng chữ hiếm hoi ý nghĩa.

nụ hôn vội
vã. chiều buông
bóng nắng khẽ
đậu
mé hiên ngoài.

tiếng động cánh cửa
nhắc hộ
lòng…
buông đôi bàn tay đang siết chặt
và chiều buông.

bài đã đăng của Lê Thị Thấm Vân