Ngày mai
nếu biển trong tay người
còn lại tôi
thoi thóp muối mặn
Sẽ không còn những ầm ào
gọi nhau buổi chiều buông
sẽ không còn những róc rách
vỗ về đêm thâu
và sẽ không còn
vành môi liếm mặn trên da thịt sóng sánh mạn thuyền câu
Gió lùa
nhang nhác mùi hóa chất
bờ đá chết
tanh lạnh vầng mặt trời
mỏi cánh chim hải âu
chẳng biết đỗ nơi đâu
Khơi xa
những thân tàu lỗ mỗ
loài chữ ngang ngửa lưỡi bò
sao vàng lớn nhỏ
mầu biển đỏ
Đâu rồi tinh khiết của những tháng ngày xanh mắt dõi cánh buồm no
còn đâu?
về đâu?
Mưa rơi
uớt tim người
gió lưỡi liềm
khùa lá rũ
hàng dừa dật dờ vỗ về những trái non
Em
biển cả
bão táp lòng anh.