Như ánh chớp, đầu đạn mỏ chim ưng
Chúng khâu tôi, vá lớp lên giấy trắng
Tôi viết mình trước mệnh đề ý thức
Tôi dính vào một nhành tơ
Cựa quậy cố thoát và mắc phải một nhành tơ
Chất dính dẻo dai
Sợi nối sợi
Áo được dệt từ những giãy mình
Tấm choàng và kia là tuấn mã
Dính
Những nhành tơ nối tôi vào cánh rừng sáng sủa
Vị ngọt giai nhân
Chất dẻo, miếng thơm giọt gọng vó
Đỏ hỏn đồng nhi
Chẳng vị gì
Café chưa đủ đắng
Giọt đen và nâu đen
Thìa đường trắng
Tôi xúc miếng nhỏ, miếng lớn đổ vào con sông phủ bóng tối
Café chưa đủ đắng
Không ngọt
Đường tan từng miếng, như băng tan dưới nắng mùa hè
Lá cây tí tách
Tôi khuấy con sông tàn
Đảo trái, rồi phải
Trũng xoáy
Trũng xoáy
Café đen
Nằm bóng tối
Nhà tắm, tấm kính trong
Tôi lột cái mặt này
Lớp thứ nhất
Thứ hai
Những mặt da đổ chồng
Cười và mếu
Lớp thứ ba
Cái rát của mãng xà trong chu kỳ lột xác
Một lớp, thêm một lớp
Mặt nối mặt
Mặt đối mặt
Tấm kính trong
Tôi đánh rơi chiếc cuối cùng