nụ tầm xuân xanh biêng biếc
như những chiếc chồi non
lá bung ra
trong một bông hoa trắng
Tết đang về
cùng tuyết của mùa đông
bánh chưng xanh đang rền đợi lửa
hẹn hò cùng ai
trên những cung đàn
nụ tầm xuân từ câu ca xưa
hiện sinh lúc này
ở đây
một nơi xa
rất xa
minh chứng thực cho cái đẹp
không phân chia
địa lý
khoảng cách và không gian
tầm xuân ở mùa tuyết cạn
em chờ tầm xuân bên khung cửa
những nụ hoa biêng biếc như tình yêu
không mãi lụi tàn
trên cành cây khô
nảy mầm lộc biếc ra hoa
mùa xuân này em không còn nhớ nhung
không còn lưu luyến cũ
em không ăn mùa xuân
như khát vọng xưa
em tha cho tầm xuân
với mùa xuân
làm tình
làm dáng
làm duyên
thế là bình an
khi em có tầm xuân xanh biêng biếc
bên trái tim mình
khoả lấp sự mong manh
tan đi sự nhớ nhung ngờ vực
ví dụ lúc này em không ăn mùa xuân
em không ăn mùa xuân nữa
.