- Tạp Chí Da Màu – Văn chương không biên giới - https://damau.org -

Một Giờ, Một Ngày

 

 

 

Trong cùng một thời khắc
người con gái vừa cắt đi mái tóc dài 20 năm
một đứa con vừa bơi ra khỏi bụng người tình cũ 
bên kia đại dương,
một con voi đang lần tìm về nghĩa địa mình 
ở vùng rừng già miền Thượng,
con chim khan cổ gục mặt buồn.

Trong cùng một thời khắc
những xác chết đâu đó đang được đem chôn
và những xác chết khác nằm đợi
có cả xác người bạn tôi
đang nằm đợi hỏa thiêu dưới 982.22 độ C
trở về thành tro
sau khoảng thời gian ước lượng, 124 phút 30 giây.

Trong cùng một thời khắc
trên nền âm nhạc ngợi ca hoà bình và tình nhân loại
tuần lễ tạ ơn
những con mắt đang dáo dác nhìn quanh
về tung tích một trái bom nổ chậm
có thể đang cài ở đâu đó
ven bờ sông sau nhà 
. . .

tôi chỉ đang đứng gặm chiếc bánh kẹp thịt
ở góc đường K. và 16th
ở phố Georgetown
nghe bài hát xưa trên môi người hát dạo ngửa xin bạc cắc
người con gái có gương mặt giống Jean Seberg
hát về một bài thơ
di chúc cho buổi chiều.

Trong cùng một thời khắc
mặt trời sinh ra bóng tôi
để biết mình vẫn còn ở cùng mặt đất .
Đất này thụ thai và sống lại
như một cuộc tình
tôi vừa nhặt được
trong rương
ký ức
sâu tận sâu.

và xa tận xa
một góc phố khác,
ở quận 13,
nơi tôi đã hôn em.

 

 

 

.

bài đã đăng của Đinh Trường Chinh