hôm tôi ra huế
đã hết loạn lạc- nhưng
nhìn trên cầu trắng quá
hỏi người chơi nhã nhạc cuối cùng
ở an cựu
thì được biết ông ta rời đi
– tháng giêng này
ông ta đúng một trăm hai mươi tư tuổi
hầu như chẳng ai biết cậu cẩn
mệ khảm- vợ thứ sáu
vua minh mạng nhắc tôi có ra vĩ dạ
đêm
thấy nước đầy mới ghé chú đính
nghe thế
thì hỏi “có thể tìm thấy trăn trong thành nội?”
– mệ lắc đầu
từ kí ức
một lần nữa tôi lượn vòng
vòng
quanh những con đò mỏng
dưới sông hương nào khoan ơi
hò rơi
tôi đá các chiếc hũ chắn trên đường
về phía thượng tứ
có mấy đám trẻ con
đều mặc quần cọc
cho biết chúng từng là đội viên đội thiếu niên tiền phong
đều đoạt thành tích gương mẫu
có đứa còn hỏi “chú… chú
chú… từng đợi giặc dưới giao thông hào?”
gặp lão diệm
từ trước khi hưu trí
lão một tài thơ lừng danh- may
để mưu sinh
bây giờ lão không mở tiệm bán cơm hến
cháu/chắt lão đứng lô nhô
chờ tôi xoa đầu
xin chữ
dăm người đàn ông
ngày mồng một tết mậu thân
không muốn nói là người nổi tiếng
bỏ tôi
đi tìm trò tiêu khiển
lần theo giường vua gia long nằm
tiếc không chứng kiến cảnh phồn hoa
tiện thiếp
còn những người bạn huế
cùng thời
từng chứng kiến giết chóc
đều đã bỏ đi- còn không
thì cắt điện thoại
trước mắt- tôi đi tìm lẩu đồ biển
thái lan
đặt bàn ăn cho mười hai người
từ sơ sinh tới trưởng thành- chim
cho mỗi con chim
tôi hỏi trần vàng sao “tại sao ông bỏ cuộc!”
mệ khảm- vợ thứ sáu
vua minh mạng bảo cái nào bố ra bố
cái nào con ra con
ậm ừ- như mọi lần thì tôi sẽ nói “con còn làm việc
tổ chức
mệ à!”
.