trên các trang mạng hiện
dày dặc tin tức
việc truất phế thủ tướng úc- coi
kể như xong
(tôi đi thuyết phục mình
bằng cách hà hơi vào đầu máy vi tính!)
mùa thu sắp sửa
cùng lúc mùa cá hồi đẻ
râm ran dưới north beach
ngước nhìn mây
ngay khi đấy lại thấy nhánh tóc em
thả xuống
xanh như Zen (thực thực / ảo ảo)
vực các nhà làm xiếc văn học dậy
mặc cho họ đồ tuyền xanh
kêu họ hãy ngậm các bài thơ xanh
nói
một cách hết sức nhân từ
chốc chốc cứ phải
căn dặn “các ngài . . . sỏi / cát
thì câm- từ cái thời còn vô danh
ngay cả vọng âm của diều
cũng làm
bầy báo đốm hoảng loạn!”
và giờ- các anh biết đấy
mấy con mẹ đàn bà tàu
ngồi trước mắt tôi / mở miệng nói
tiếng
không lẫn vô đâu được
với tiếng
chắt lưỡi của thằn lằn bị cứa
sắp đứt họng
cùng lúc gã thi sĩ- eyes wide open
hai mũi đầy gạch
chạy nhong nhong bên nàng thơ
đội mũ rộng vành
cùng xanh nốt
à! dường
chữ nghĩa gã sắp hết máu
tôi tiến vào
phía trên vòm bụng em
cộm đúng tám lớp da
nằm xuống (da tiệp màu huyết!)
chỉ các nhà thơ thứ thiệt
mới có thể- đứng
mà sống sót đặng
bóng tối ở đây
cực lõng bõng
trí nhớ phát dợn màu
lá chuối non (đậm kỉ niệm) em cảnh báo
vắn tắt- hễ anh ngủ quên
anh sẽ chết tức khắc
tôi vốc nắm lông lên
quái
lông lọt hết qua kẽ tay
dậy ngợp mùi ở đáy hòm- không
mùi lửa lựu (lập lòe)
em quơ hoa huệ hường
đậy kín cửa mình (con bướm nhỏ
cũng khó sổng!) mẹ tôi
xỏ đôi dép lào đi vòng sau nhà
hễ gặp tôi
bà nhe răng
gã trung niên gác nghĩa địa
đang chơi con gà đất
nhướng mắt
không thấy tôi- gã nói “vợ mày bước
ẩn tướng rắn!”
.