có làm sao thì mới có con được!
đấy- câu tôi nói khi tháo bao cao su
tẩy chay
một cặp thỏ đựng trong va li
đang cố quấn lấy nhau- thị gỡ kiếng cận
bảo “vũ trụ ngay giữa hai đùi
kêu càn khôn- em đâu biết!”
những con sò lông cứ đẻ / chửa
cho lắm vào! lời vừa dứt
thị hô liền “có thưởng!” và vỗ tay
tôi đập trống
không dưng ai lại đi đá lưỡi
nứng tới tấp
chứ!
thị nói “từ giờ mày phải kêu tao
bằng má- tao gọi mày bằng ba . . .
mới hết xạo ke!”
cuộc đời- không phải hết thảy đều vô nghĩa
ở đâu- bất kì
giữa trưa thì không thể huyễn
hoặc được
thị chưa quắp khu
tôi gút ống dẫn- cắp bị
xin lỗi- hồ chí minh có làm gì đâu
có con lia chia
tính nói với thị- đây
làm bài thơ có châu thổ
sự kiện văn hóa
nhưng đéo ghập ghềnh- phường bát âm
ra làm lễ tân
nhác thấy thị o bế cái tháng tám
chết tiệt
diêm dúa dữ quá- tôi kêu “má
má!”
.