Trang chính » Sáng Tác, Thơ Email bài này

nếu không thì

0 bình luận ♦ 27.05.2015

 

 

 

là loài vịt nhớ nhà sói hoang đói thơ
sóc con thèm ngôn ngữ
là loài cá nhà táng lặng lờ đi tìm lại ngôi mộ đã trầm tích
quẩn quanh bằng hai cánh tay không ngón
tôi luôn quờ quạng ở lằn mức khởi hành
cái lằn vạch thượng đế đã gửi tặng
cám ơn cách gượng gạo sự từ chối luôn không được chấp nhận
ở nơi mà tôi từng mơ ước có mặt
để có thể tự đóng lên cái mu lưng khờ khạo của mình
một con dấu
thỏa mãn
về bản chất

nếu không
tôi sẽ không bao giờ
vói tới được mức đến
trên con đường đi
có bao giờ đến
là loài cây chẳng muốn lìa gốc đá tảng ù lì
hang động chẳng buồn hú gió
là những đóm lân tinh tiếc nuối lăng tẩm đã rêu phong
là con trốt cuốn hút những vật lạ mờ ảo lý lịch
tôi luôn bị tai biến bởi những dấu mốc ngờ vực
mà thế lực thù địch đã đóng cột
cám ơn vô cùng sự tráo trở luôn được đăng ở trang đầu
lịch sử
nơi mà tôi đã thèm thuồng
nhả một phát đạn vào hộp sọ chính mình
để tự biết ngậm đất mà chết
để tự biết trầm nước mà chết
nếu không còn gì
chắc chắn tôi sẽ tưởng niệm một vết sẹo sần sùi địa danh
trên thân hình của loài tinh tinh nhỏ thó
cầm cờ lau quăng mình trên từng nhánh cây rừng
đu theo từng tiếng hú
lạc kiếp.

 

 

 

.

bài đã đăng của HHiếu

Phần Góp Ý/Bình Luận


Xin vui lòng bày tỏ trách nhiệm và sự tương kính trong việc sử dụng ngôn ngữ khi đóng góp ý kiến. Da Màu dành quyền từ chối những ý kiến cực đoan, thiếu tôn trọng bạn đọc hoặc không sử dụng email thật. Chúng tôi sẽ liên lạc trực tiếp với tác giả nếu ý kiến cần được biên tập.

Lưu ý: Xin vui lòng bỏ dấu tiếng Việt để giúp tránh những hiểu lầm đáng tiếc từ độc giả trong việc diễn dịch ý kiến đóng góp. Bài không bỏ dấu sẽ không được hiển thị. Xin chân thành cám ơn.

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)