Những ngón tay chậm rãi
Lướt trên phím dương cầm
Sương mù trắng xóa
/mùa xuân bước rón rén/nụ cười chân chất cô gái H’Mông
Sa Pa vang tiếng kèn môi
/lạnh buốt nỗi cô đơn/cảnh vật đông cứng
Trải rộng ra
Niềm bí ẩn nguyên sơ cuộc sống
Những ngón tay mơ hồ
Lướt trên thân thể
Đánh thức bầy giác quan
Nóng bỏng đốt cháy đêm
Đôi khi ngu xuẩn
Cố lắng nghe tiếng rền của núi
Hay luồng hơi thở vỡ òa khi anh siết chặt em
Trên đường viền những ruộng bậc thang mê hoặc
Ngôi nhà thờ đá đứng im lặng
Sững sờ tạc nên sắc màu cao nguyên
Có thứ ánh sáng tinh khiết
Soi tỏ cội nguồn tâm linh.
.