Trên chuyến tàu tốc hành xuyên đất nước
qua cửa sổ
tôi ngờ ngợ nhận ra dân tộc mình
rút lên cây đa đại thụ
– một triều đại lá
Qua cửa sổ
cánh đồng lúa đang cấy dở đó đây nhìn tôi
trong khi lan man nghĩ về sự khốn khổ
của những tấm thân gầy oằn theo phận nước
về mũi đâm xuyên lưới bọc của những củ hành
bỏ quên nơi góc tối
về những con đường chúng ta không đi
sẽ để lại cho ai
Trên chuyến tàu tốc hành xuyên đất nước
tôi tự nhắc nhở mình không được phung phí
phải làm một điều gì đó
xứng đáng và ý nghĩa
với nắm bạc cắc trong tay, vì biết
nó không phải của mình.
.
bài đã đăng của Đinh Trung Tâm
- Có ai hay ♦ Nhất mực mưu đồ ♦ Quái biết ♦ Làm cho nước mỹ… - 07.10.2022
- Chiều quê tốt lành - 23.09.2022
- Pu-tanh - 14.06.2022
- Những đứa con - 22.03.2022
- con dấu của ngày - 22.08.2020
- Đọc tin tức trong mùa dịch không phải dễ - 01.06.2020
- Thằng Bờm thời đại dịch ♦ Một mai ra đường tìm nhau - 01.05.2020
- Thứ Sáu chịu nạn - 10.04.2020
- Nước đi của hắn ♦ Điều tối thiểu… - 10.04.2020
- Con thơ ♦ Chỗ trống cuối lớp - 03.01.2020
- Vũ trụ học * sơn mái hiên ở tầng trên - 27.05.2016
- giọng quê vết thương Việt Nam * tần số hiện tại * tiếng kêu trong hoang địa - 29.04.2016
- Anh chị em chúng ta - 01.10.2015
- 31 Tháng Tư - 06.10.2014
- Giấc mơ chưa hẹn - 25.07.2014
- Nếu lạc - 05.05.2014
- Cuộc âm mưu chống chúng tôi - 26.12.2011
- Trên đường Glenhuntly ♦ Hắn gạt tàn tôi… ♦ Nước mắt đàn ông - 07.12.2011
- Rút Cuộc ♦ Màu Sắc ♦ Nhớ - 28.10.2011
- Đôi tay - 30.09.2011