tôi trở lại texas
như giòng sông không chảy
như mưa không hề rơi
đường vắng quên tắt đèn
người vội vã đứng lại
chậm chạp ngăn nước mắt
bàn tay đưa xuống đời
không có ai nắm lấy
đưa lại vào trái tim
niềm đau đang mất ngủ
người thắp nến rồi đi
ngọn gió tàn ở lại
những dây cáp thắt cổ
trên xa lộ mù sương
tôi đã qua những ngày
những ngày trôi quá chậm
về texas tôi nhớ
như một lần tôi quên
vết thương không mở miệng
khắc buồn lên đá hoang
.