khi cuộc đời lóng lánh
lạnh băng không bờ bến
những người bạn tới ngồi xuống nơi này
một chiếc bàn dăm cái ghế và đặt xuống
mỗi người đầy cạn khác nhau
như những chiếc ly
ánh mắt bước tới choàng vai một kỷ niệm
nằm ở dưới dốc một đoạn đường
lung linh chỗ mé nước
hắn học ở sông
chỗ những kỷ niệm không trôi đi đâu
một ý định thả nổi
mất mát nhiều để đến như chiếc ly
gần cạn ta có thể trông thấy
từ trên đầu
hắn không quên được mực nước
rong và những vụn trần gian
lửng lơ trong đó
hắn trở vào để làm đầy
một tiếng gọi trong ngày tháng
và mỗi giấc ngủ
buổi sáng đến sở trên một băng tần khác
lãng đãng những bóng mây của quá khứ
thành phố này với những băng tần 24/24
song song và cách biệt nhân lên
số cuộc đời mà những cư dân muốn có
đi qua vài chỗ núp của tâm sự
không muốn lộ diện
nó không muốn tan chảy hay biến mất
12/2008